VƯƠNG HÀN
王翰
Không rõ năm sinh
năm mất. Tự là Tử Vũ, người Tịnh Châu, Tấn Dương (nay là Thái Nguyên, Sơn Tây).
Tiến sĩ năm Cảnh Vân 1 đời Duệ Tông (710). Được phong chính tự Bí thư sảnh, rồi
cát nhắc lên làm thông sự xá nhân, chuyên làm giá bộ ngoại lang. Sau làm trưởng
sử Nhữ Châu, chuyển làm biệt giá Tiên Châu rồi bị biếm làm tư mã Đạo Châu. Ông
thiên viết về đòi sống biên tái, đặc biệt sở trường về đòi sống tinh thần nhân
vật. Trong Toàn Đường thi có 1 quyển
thơ ông (13 bài).
凉州詞
王翰
莆萄美酒夜光杯
欲飲琵琶馬上催
醉卧沙塲君莫笑
古來征戰幾人回
Lương
Châu từ
Bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi
Dục ẩm tỳ bà mã thượng thôi
Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi.
Dịch
nghĩa:
Lương
Châu từ 1
Rượu
ngon bồ đào đựng trong chén dạ quang 2
Sắp
nâng chén thì đội nhạc liền tấu đàn tỳ bà trên lưng ngựa
thôi thúc trợ hứng 3
Uống
đi nếu có say nắm lăn ra giữa chốn sa trường
thì bạn cũng đừng cười
xưa
nay chinh chiến có mấy người trở về đâu !
Dịch
thơ:
Toan nâng rượu ngọt chén vàng
Tỳ bà lưng ngựa đã vang mấy hồi
Sa trường say cũng đừng cười
Xưa nay ra trận mấy ai trở về ?
Đỗ Đình Tuân
- Lương Châu thuộc Vũ Uy Cam Túc ngày nay. Bài thơ miêu tả cảnh tượng các tướng sĩ biên tái thả sức uống rượu trước lúc xuất chinh, thể hiện cốt cách hiên ngang, anh hùng vì nghĩa quên thân của họ.
- Chén dạ quang: tương truyền thời Chu Mục Vương, người Hồ ở phía Tây hiến laoị chns làm bằng bạch ngọc, ban đêm phát sáng. Ở đây chỉ loại quý hiếm sang trọng.
- có cách hiểu khác là tấu nhạc thúc giục ra trận.
09/11/2015
Đỗ
Đình Tuân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét