Thứ Ba, 31 tháng 3, 2015

Vun bón hồng xiêm































01/04/2015
Đỗ Đình Tuân

Khúc xưa (6)




Tình đại dương

-Em kể anh nghe tình đại dương
Hơn phần trái đất sáng như gương
Đố anh biết cái gì sáng vậy
Cứ long lanh suôt triệu năm trường ?

-Nguyên xưa có một nàng công chúa
Tuổi xuân thì yêu một chàng trai
Vua cha giận không ưng lòng gả
Đem đầy nàng ra tít đảo khơi

Thương nhớ người yêu nàng đau khổ
Tháng năm qua nàng chỉ khóc hoài
Cả xương thịt, tình yêu, tâm sự
Tan dần thành nước mắt anh ơi

Nước mắt dâng đầy thành đại dương
Để tình ai đó với muôn phương
Dưới ánh mặt trời long lanh sáng
Triệu năm rồi chẳng cạn nhớ thương...!

                                   1980

Đăng lại 
01/04/2015
Đỗ Đình Tuân



Thứ Hai, 30 tháng 3, 2015

Khúc xưa (5)




Gặp mẹ

Mẹ tôi mất lâu rồi
Giờ chỉ còn nấm đất
Sớm vào đời mồ côi
Tôi cũng không nhớ mặt

Sống đã quá nửađời
Bỗng nằm mơ gặp mẹ
Tôi chép vào nhật ký
Gọi để ghi nhớ người

Mấy tháng đi nằm viện
Không biết ai ở nhà
Đã bẻ khóa hòm ra
Và xem trộm nhật ký

Rất nhiều trang bị xé
Rất nhiều trang bị nhàu
Tôi không tiếc trang nào 
Bằng trang ghi gặp mẹ.

                  1982

Đăng lại 
31/03/2015
Đỗ Đình Tuân

Chủ Nhật, 29 tháng 3, 2015

Khúc xưa (4)




Sao đổi ngôi

Nào có bao giờ sao đổi ngôi
Sao đi sao sáng ở trên trời
Nghìn năm về trước sao là thế
Cho đến bây giờ vẫn thế thôi.

Cái ngỡ như là sao đổi ngôi
Chỉ như "hạt bụi" cháy ngang trời
Đêm đông sao quá mình trông lẫn
Lại cứ cho là sao đổi ngôi.

                           1982

Đặng lại
30/03/2015
Đỗ Đình Tuân

Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2015

Tứ tuyệt với Châu Thanh Thủy *






Em buồn anh lại hay vui
Cho anh thỉnh thoảng tới lui em buồn
Thơ vui sưởi ấm tâm hồn
Thơ buồn ám ảnh tận nguồn con tim.

*Một cô giáo dạy văn ở Đức Phổ Quảng Ngãi, thơ hay nhưng thường buồn. Đỗ Đình Tuân hay đọc thơ và những đoạn văn ngắn tự bạch của cô trên mạng và rất có cảm tình.

29/03/2015
Đỗ Đình Tuân

Bón phân đợt 1 cho táo















28/03/2015
Đỗ Đình Tuân

Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2015

Khúc xưa (3)




Một bàn tay

Lên dốc xe đèo nặng
Đường nắng cát lún trơn
Tôi giữ xe loạng choạng
Loay hoay tìm cách lên
Nhấc chân thì xe đổ
Đẩy xe thì người ngã
Bỗng tự dưng lạ quá
Một bàn tay ở đâu
Đã bám vào phía sau
Đùn xe lên phía trước
Tôi băng qua dốc ngước
Xe trườn lên cát trơn
Người tôi không phải ngã
Xe tôi không phải đổ

Ôi người bạn qua đường
Tôi gửi lời cám ơn
Anh cũng không nỡ nhận
Chẳng biết anh là ai
Chỉ nhớ một bàn tay
Đã giúp tôi vượt dốc.

                   1982

Đăng lại
28/03/2015
Đỗ Đình Tuân 

ĐẾM TIỀN

Ông ngồi giương kính đếm tiền Đồng tiền mỏng thế mà liền với xương Tiền này là khoản tiền lương Là tiền năm tháng chiến trường cho ta ...