Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2015
Khúc xưa (3)
Một bàn tay
Lên dốc xe đèo nặng
Đường nắng cát lún trơn
Tôi giữ xe loạng choạng
Loay hoay tìm cách lên
Nhấc chân thì xe đổ
Đẩy xe thì người ngã
Bỗng tự dưng lạ quá
Một bàn tay ở đâu
Đã bám vào phía sau
Đùn xe lên phía trước
Tôi băng qua dốc ngước
Xe trườn lên cát trơn
Người tôi không phải ngã
Xe tôi không phải đổ
Ôi người bạn qua đường
Tôi gửi lời cám ơn
Anh cũng không nỡ nhận
Chẳng biết anh là ai
Chỉ nhớ một bàn tay
Đã giúp tôi vượt dốc.
1982
Đăng lại
28/03/2015
Đỗ Đình Tuân
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
ĐẾM TIỀN
Ông ngồi giương kính đếm tiền Đồng tiền mỏng thế mà liền với xương Tiền này là khoản tiền lương Là tiền năm tháng chiến trường cho ta ...
-
1.. 礼尚往来,来而不往非礼也。 ( 礼 记 ) Lễ thượng vãng lai, lai nhi bất vãng phi lễ dã. (lễ ký) (Lễ coi trọng việc...
-
(Nảy từ một ý thơ của Hồng Nga) Tuổi thơ là TUỔI THIÊN THẦN Ai mà chẳng ước cởi trần tắm mưa Lớp người sắp hóa người xưa...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét