Xuân
Diệu đào hoa và đam mê, suốt đời đuổi theo mộng, nhiều mộng, nhiều mối tình
trai. Một bài thơ, những bài thơ, những mối tình trai và tình gái. Thơ tình
Xuân Diệu gửi một người lính trẻ rời thành phố vào chiến trường chống Mỹ:
EM
ĐI
(Tặng
Hoàng Cát)
Em
đi, để tấm lòng son mãi
Như
ánh đèn trong, như ngôi sao
Em
đi, một tấm lòng lưu lại
Anh
nhớ thương em, lệ muốn trào.
Ôi
Cát! Hôm vừa tiễn ở ga
Chưa chi ta đã phải chia xa !
Nụ cười em nở, tay em vẫy
Ôi mặt em thương như đóa hoa !
Em hỡi ! Đường kia vướng nhưng gì
Mà anh mang nặng bước em đi
Em ơi, anh thấy như anh đứng
Ôm mãi chân em chẳng chịu lìa
Nhưng bóng em đi đã khuất rồi
Đứt lìa khúc ruột của anh thôi !
Tình ta như mối dây muôn dặm
Buộc mãi đôi chân dẫu cách vời
Em hẹn sau đây sẽ trở về
Sống
cùng anh lại những say mê...
Áo
chăn em gửi cho anh giữ
Xin
gửi cùng em cả hẹn thề
Một
tấm lòng em sâu biết bao
Để
anh thương mãi biết làm sao!
Em
đi xa cách, em ơi Cát
Em
chớ buồn, nghe. Anh nhớ yêu…
(Đêm 11/7/1965 23giờ 30)
(Báo Nhân Dân số Tết Kỷ Tỵ 1989)
Ai
yêu thơ Xuân Diệu, hiểu được thơ tình tha thiết, đẹp đến não nùng của Xuân
Diệu, không danh giới tơ duyên trai hay gái, phải hiểu nỗi niềm và duyên nợ của
nhà thơ như thế, suốt đời nhớ thương và chờ đợi mới là biết yêu thơ Xuân Diệu.
Khi nào cũng khát vọng, không bao giờ già, mãi mãi ban đầu.
(Cát bụi chân ai
– Tô Hoài)
06/01/2016
Đỗ Đình Tuân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét