163. Bảo kính cảnh giới 36
Lọ chi thành thị lọ lâm tuyền
Được thú thì hơn miễn phận yên
Vụng bất tài nên kém bạn
Già vô sự ấy là tiên
Đồ thư bốn vách 1 nhà làm của
Phong nguyệt năm hồ 2 khách nổi
thuyền
Cùng đạt dòm hay nơi có mệnh 3
Đòi cơ tạo hóa mặc tự nhiên.
1. Đồ thư bốn vách : đồ bản và thư tịch. Trong bài
48 Bạch Vân quốc ngữ thi là « đồ thư một cuốn nhà làm của »
2. Năm hồ : dịch Ngũ Hồ
3. Cùng đạt ... : cùng với đạt xem ra mới hay ở chỗ
số mệnh
164. Bảo kính cảnh giới 37
Một yên 1 một sách một con lều
Song viết bao nhiêu mặc bấy nhiêu
Dậu cúc thu vàng nảy lác 2
Sân mai tuyết bạc che đều
Có con mới biết ơn cha nặng
Dừng lộc 3 thì hay nghĩa chúa
nhiều
Ngẫm
trong ngàn nào thuở được
Đầy
song hoa nở tiếng chim kêu.
1.Yên: án
thư
2. Lác:
lác đác
3.Dừng lộc:
không ăn lộc nữa.
165. Bảo kính cảnh
giới 38
Mấy
phen lần bước dặm thanh vân 1
Đeo
lợi 2 làm chi luống nhọc thân
Nhớ
chúa lòng còn son một tấc 3
Âu
thời 4 tóc đã bạc mười phân
Đìa
thanh cá lội in vầng nguyệt
Cây
tĩnh chim về rợp bóng xuân
Dầu
phải dầu chăng mặc thế
Đắp
tai biếng mắng 5 sự vân vân.
1. Dặm
thanh vân: chỉ con đường làm quan, con đường công danh
2. Đeo lợi:
đeo đuổi con đường danh lợi
3. Lòng
còn son một tấc: một tấc lòng son, một lòng trung thành, do chữ “nhất thốn tâm
đan”
4. Âu thì: lo việc đời
5. Mắng: nhiều bản khác thường phiên là mảng. Có nghĩa
là “nghe”. Nghĩa cả câu: bịt tai không muốn nghe việc này việc nọ
166. Bảo kính cảnh giới 39
Nối nghiệp tiên nhân 1 đọc một
kinh
Chẳng ngờ bước tới áng công danh
Cảm ơn nhỡ phụ muôn đời chúa
Phải lụy vì nhân một chữ đinh 2
Vũ Tử 3 lui tuy chịu dại
Bá Di 4 lánh mới nên thanh
Xưa còn chép câu kinh đấy :
« yên phận thì chăng nhục đến mình ».5
1. Nối nghiệp tiên nhân : nối tiếp nghiệp học hành của
ông cha
2. Nghĩa cả câu : mình bị lụy vì biết chữ
3. Vũ Tử : Vũ Du Tự đời Đường, bà con với Vũ Hậu,
khi Vũ Hậu lên cầm quyền, Du Tự bỏ về mua ruộng cầy cấy. Sau Đường Trung Tông
lên ngôi vua, mời Du Tử ra giúp, Du tử vẫn không ra.
4. Bá Di : Xem chú thích bài 48
5. Câu 8 :
dịch « an phận thân vô nhục »
167. Bảo kính cảnh
giới 40
Làm
người biết máy 1 khôn sao 2
Lỗi
thác 3 ai vì mỗ chút nào
Một
phát 4 khách chầy 5 còn thấy hỏi
Hai
phen lần đến ắt chăng chào
Cửa
thầy 6 giá nhơn nhơn lạnh
Lòng
bạn trăng vằng vặc cao
Lan
huệ chẳng thơm thì chớ
Nỡ
chi 7 lại phải chốn thanh tao.
1.
Biết máy: dịch “tri cơ”(知机)
2.
Sao: chữ nôm viết 牢 có bản
phiên “lao”(giữ nguyên âm Hán Việt)
3.
Lỗi thác: lỗi lầm, sai lầm
4.
Phát: lần
5.
Khách chầy: khách đến chậm
6.
Cửa thầy: có lẽ theo điển “Trình môn lập tuyết”. Trình Di là danh nho đời Tống,
học trò đến xin học rất đông. Du Tạc và Dương thời lần đầu tiên đến gặp thầy,
thấy Trình Di ngồi đang lim dim mắt nghĩ ngợi. Hai người cứ đừng chờ ngoài cửa,
không dám kinh động. Đến khi Trình Di sực tỉnh, cho người ra đón Du Tạc và
Dương thời vào, thì thấy ngoài cử tuyết lạnh đã dâng cao một thước.
7.
Nỡ chi: chi nỡ, lẽ nào
168. Bảo
kính cảnh giới 41
Đổi
lần 1 đã mấy áng phồn hoa
Dầu ngặt ta vui đạo ta 2
Ngắm
xem mai hay tuyết đến
Say
thưởng nguyệt lệ thu qua
Ba
thân hương hỏa 3 nhờ ơn chúa
Một
cửa thi thư dõi 4 nghiệp nhà
Thấy
biển triều quan đà ngại vượt
Trong
dòng phẳng có phong ba.
1.
Đổi lần: thay đổi lần hồi
2. Cả
câu : dịch chữ“an bần lạc đạo”
3.
Ba thân hương hỏa: cùng như hương hỏa ba sinh, chỉ ba kiếp theo nhà Phật: quá
khứ, hiện tại, vị lai
22/09/2015
Đỗ Đình
Tuân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét