Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2015

Lại xướng họa với gái góa






BÀI MỜI HỌA

Gió bấc

Gió bấc sương buông khép cửa phòng
Chăn đơn gối chiếc ngọn đèn chong
Người về đất Phật hồng sen hạ
Em ở quê nhà lạnh gió đông
Mấy độ thu sang lòng khắc khoải
Bao mùa xuân tới dạ sầu đong
Vườn xưa lá rụng người đi mãi
Lạnh lẽo canh khuya lệ ứa tròng.
                            Nguyễn Thị Vin

BÀI HỌA NGUYÊN VẬN

Khép mở…?

Ai hỡi quanh năm khép kín phòng
Ngày sầu đêm tủi cứ chong chong
Người đi kẻ vắng bao mùa hạ
Ai đợi ai chờ đã mấy đông
Số kiếp nhân duyên đà sạch nợ
Tình chồng nghĩa vợ hết vay đong
Từ nay đôi ngả đường đôi ngả
Mở cánh riêng tư tự thoát tròng ?
                          Đỗ Đình Tuân


25/09/2015
Đỗ Đình Tuân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

ĐẾM TIỀN

Ông ngồi giương kính đếm tiền Đồng tiền mỏng thế mà liền với xương Tiền này là khoản tiền lương Là tiền năm tháng chiến trường cho ta ...