Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014

Xướng họa với Thanh Dạ






Vô duyên
(Bài họa nguyên vận)

Tự ngẫm về mình tôi thấy tôi
Vô duyên chẳng tán được ai rồi
Vợ thương con quý bà con nể
Không đẹp dưng mà lại hóa... khôi
Ôi …!

Tôi với tôi
(Bài xướng)

Tôi ngồi đối diện với thằng tôi
Đếch nhận ra ai được nữa rồi
Cái số đào hoa bồ bịch lắm
Vợ từ, con bỏ, hóa…tinh khôi !
Ôi !

Phố Quê 19/11/2014-TD

20/11/2014
Đỗ Đình Tuân

4 nhận xét:

  1. Đêm nằm tôi ngẫm cái thân tôi
    Đã thấy hoàng hôn sẫm đời rồi
    Vẫn được chồng iu bầu bạn mến
    Dẫu rằng mình ứ phải hoa khôi
    ÔI!

    Thấy các chàng xướng họa vui đáo để, Song Thu tôi ngứa sườn cũng họa một bài chơi
    he...he...he...

    Trả lờiXóa
  2. Dẫu không vương miện hoa khôi
    Song Thu cũng "cánh ăn chơi" một thì
    Nước da hơi bị "đen xì"
    Quần loe, guốc gộc, phi rê...điệu đà
    Ối chàng chả rách mắt ra...?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Câu thơ "nịnh vợ" thôi mà
      Những người "rách mắt "đều "ra viện" rồi.

      "Ra viện"= xuất viện=khỏi bệnh

      Xóa

ĐẾM TIỀN

Ông ngồi giương kính đếm tiền Đồng tiền mỏng thế mà liền với xương Tiền này là khoản tiền lương Là tiền năm tháng chiến trường cho ta ...