Thứ Sáu, 14 tháng 11, 2014

Lại dịch thơ Nguyễn Khuyến 20






Bài 13

Giác tự thần chung

Nguyên tác và phiên âm

覺寺晨鐘
Giác tự thần chung
烟深露重樹無風
Yên thâm lộ trọng thụ vô phong
何處禅關送曉鐘
Hà xứ thiền quan tống hiểu chung
餘嚮遙傳雲棟外
Dư hưởng dao truyền vân đống ngoại
寒聲半滞雪花中
Hàn thanh bán trệ tuyết hoa trung
戍樓刁斗三更静
Thú lâu điêu đẩu tam canh tĩnh
紫陌塵埃一点空
Tư mạch trần ai nhất điểm không
這裡惺惺還問主
Gía lý tinh tinh hoàn vấn chủ
難將底意話憎翁
Nan tương để ý thoại tăng ông

Dịch nghĩa: Tiếng chuông mai chùa Giác

Móc dày khói nặng hàng cây lặng như tờ
Chùa Giác đâu đây đưa hồi chuông sớm đến
Xa xa nghe tiếng vọng từ bên kia đỉnh nóc sát mây
Lạnh lẽo từng hồi một nửa đọng trong hoa tuyết
Trên chòi canh nửa đêm tiếng điêu đẩu đã im bặt
Nơi dặm tía không còn một hạt bụi bay
Đến đây lòng kính cẩn vẫn muốn hỏi ai là chủ
Niềm tâm sự khôn đem bày tỏ với sư ông

Dịch thơ:

Khói dày sương nặng cây yên
Cổng chùa chuông sớm rung lên một hồi
Tiếng chuông vang vọng lưng trời
Ngân nga run lạnh đọng ngoài tuyết hoa
Chòi canh yên tĩnh canh ba
Trên con đường tía lặng tờ bụi bay
Biết ai là chủ chùa này
Nỗi niềm tâm sự khôn bày cùng sư.
                                    Đỗ Đình Tuân
                                       (Dịch thơ)

15/11/2014
Đỗ Đình Tuân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

ĐẾM TIỀN

Ông ngồi giương kính đếm tiền Đồng tiền mỏng thế mà liền với xương Tiền này là khoản tiền lương Là tiền năm tháng chiến trường cho ta ...