Yếm đũi
Có
cô yếm đũi sang sông
Gió
thì cả gió mà không thấy bờ
Vén
váy cô lội để cho
Bắp
chân lồ lộ sông lờ đờ say
Có
cô yếm đũi ngủ ngày
Môi
thèn thẹn đỏ má ngây ngây tình
Yếm
cô gió lật rập rình
Ngực
trăng như sáng một mình gió xem
Có
cô yếm đũi thức đêm
Hát
ghẹo hát đúm mải quên không về
Yếm
cô gió trót mang đi
Cái
người phải gió nó mê mẩn rồi
Có
cô yếm đũi váy sồi
Sang
sông để lại một trời gió say.
2/2003
Nguyễn Việt Chiến
(Tiền Phong,
180-9/9/2003)
1.Nghệ
thuật lớn thường là ở sự giao cắt giữa hiện thực và tuyệt đối.
Hoàng Ngọc Hiến
2.
Nghiên cứu, trên đại thể thuộc về khoa học. Phê bình, về cơ bản thuộc về nghệ
thuật. Còn báo chí, dẫu là báo chí văn nghệ, kể cả những bài viết mang hàm lượng
lý luận phê bình không nhỏ, cũng vẫn chỉ là báo chí.
Phạm Quang Trung
3.
Tôi không đi tìm, tôi thấy. (Picasso). Thấy đây là cảm nhận, là tiên nghiệm, cảm
quan, trực giác…Như vậy có thể nói rằng lúc đầu cảm tính, cảm giác, cảm quan
luôn luôn khai trương cho việc đọc thơ, hiểu thơ và phê bình thơ. Hay dở nông
sâu về tư tưởng nghệ thuật là thấy ngay khi bắt đầu đọc thơ.
Hoàng Trinh
4.
Nhà phê bình phải tỏ thái độ trước cái hay, cái dở; cái sai, cái đúng; cái tốt,
cái xấu. Phải gọi sự vật bằng tên của nó: sai thì bảo là sai, dở thì bảo là dở,
hay thì bảo là hay, bởi phê bình luôn phải tỏ thái độ.
Trần Mạnh Hảo
5.
Hiện nay tai họa lớn nhất của văn học là ngôn từ vô hồn, mệt mỏi và suy kiệt. Không
có một thứ tình cảm nồng cháy nào, một sự tinh xảo nào của ngòi bút thay thế được
ngôn từ, nó là máu thịt của văn học.
Grigrevich
Raxputin
26/10/2012
Đỗ Đình Tuân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét