Cao Bá Quát
(Tiếp và hết)
Nhà tưởng niệm nhà Văn hóa Cao Bá Quát tại làng Phú Thị
4-與詩友番龍珍遊昆山因作昆山行云
Dữ thi hữu Phan Long Trân du Côn Sơn nhân tác Côn Sơn hành
vân
春天何溟蒙
Xuân
thiên hà minh mông!
春山連萬重
Xuân
sơn liên vạn trùng!
遊子晚携瓠
Du
tử vãn huề hồ,
豪興淩長空
Hào
hứng lăng trường không.
客導昆山之上青且幽
Khách
đạo Côn Sơn chi thượng thanh thả u,
與子相相訪故遊
Dữ
tử tương tương phỏng cố du.
挎高渡險繞羅徑
Khóa
cao độ hiểm nhiễu la kính,
遙支蔭蔭遙樹頭
Dao
chỉ âm âm dao thụ đầu.
解衣分手散步行
Giải
y phân thủ tản bộ hành,
松咷為我儲遠情
Tùng
đào vị ngã trữ viễn tình.
三聲八景如追隨
Tam
thanh bát cảnh như truy tùy,
洞新太白紛送迎
Đỗng
Tân Thái Bạch phân tống nghinh.
仰面高青向太古
Ngưỡng
diện cao thanh hướng thái cổ,
寒吵颯颯風泠泠
Hàn
sao táp táp phong linh linh.
氐聲伏吟紫府章
Đê
thanh phục ngâm Tử phủ chương,
番然飛髮豋山坰
Phiên
nhiên phi phát đăng sơn quynh.
山坰上有范王臺
Sơn
quynh thượng hữu Phạm vương đài,
古积倉倉曀綠苔
Cổ
tích thương thương ế lục đài.
見說陳公舊遊赏
Kiến
thuyết Trần Công cựu du thưởng,
至今山氣依然皆
Chí
kim sơn khí y nhiên giai.
透玉橋邊野花小
Thấu
Ngọc kiều biên dã hoa tiểu,
清虚洞里聲啼鳥
Thanh
Hư động lý thanh đề điểu.
億齋賦在與谁倫
Ưc
Trai phú tại dữ thùy luân?
天古高名付晴顥
Thiên
cổ cao danh phó tình hiệu
維有陳朝禪者不坏身
Duy
hữu trần triều thiền giả bất hoại thân
依依彗眼照今人
Y
y tuệ nhãn chiếu kim nhân
浪傳世諦皆火宅
Lãng
truyền thế đế giai hỏa trạch
更有何人探榻倫
Cánh
hữu hà nhân thám tháp luân
行客不知遊子意
Hành
khách bất tri du tử ý.
漫向山曾說禪里
Mạn
hướng sơn tăng thuyết thiền lý,
樽前有酒君且飲
Tôn
tiền hữu tửu quân thả ẩm.
為君一歌寒山寺
Vị
quân nhất ca Hàn sơn tỷ(tự).
古拋城下六頭津
Cổ
Phao thành hạ Lục Đầu tân,
請君北望看昔人
Thỉnh
quân bắc vọng khan tích nhân.
百戰江山乘漁艇
Bách
chiến giang sơn thặng ngư đĩnh.
萬古英雄一岫塵
Vạn
cổ anh hùng nhất tụ trần.
酌酌君莫辭
Chước
chước quân mạc tì ! (từ)
人世悲歡不同時
Nhân
thế bi hoan bất đồng thì.
今人遊赏後人悲
Kim
nhân du thưởng hậu nhân bi,
息心了義真如癡
Tức
tâm liễu nghĩa chân như si.
兀坐窮單兮以為
Ngột
tọa cùng thiền hề dĩ vi?
酌酌君莫辭
Chước
chước quân mạc tì!(từ)
山標復有高松三两支
Sơn
tiêu phục hữu cao tùng tam lưỡng chi.
番陟渺八荒
Phan
trắc diếu bát hoang,
明雲天外飛
Minh
vân thiên ngoại phi.
征鳥相已還
Chinh
điểu tương dữ hoàn,
洛葉紛紛而
Lạc
diệp phân phân nhi.
遊人歸不歸
Du
nhân quy bất quy?
Dịch
nghĩa:
Bài hành Côn Sơn
(Làm khi lên chơi núi Côn Sơn với ông bạn thơ Phan Long
Trân) 1
Trời
xuân sao mà mịt mùng!
Núi
xuân liên tiếp muôn trùng!
Khách
chơi,buổi chiều xách bầu rượu,
Hào
hứng vượt lên khoảng trời xa.
Khách
nói: “Trên núi Côn Sơn vừa mát mẻ vừa tĩnh mịch
Chúng
ta hãy cùng nhau lên thăm những dấu tích xưa”.
Trèo
cao vượt hiểm vòng theo lối đi rậm rạp,
xa
xa kìa những ngọn cây xanh um.
Phanh
áo dang tay bước đi thong thả,
Tiếng
thông reo làm khuây cả nỗi lòng xa xôi.
Tưởng
như Tam Thanh, Bát cảnh cũng theo mình đến,2
Và
các ông Đỗng Tân, Lý Bạch đang rộn rã đón đưa, 3
Ngẩng
mặt lên cất cao tiếng gọi về thời thái cổ, 4
Chỉ
thấy ngọn cây dào dạt gió thổi lạnh lùng.
Thấp
giọng xuống ngâm bài Tử phủ,
Thoắt
lại xõa tóc bước lên cửa chùa trên núi.
Trong
chùa có đài Phạm vương, 5
Dấu
cổ lờ mờ rêu phủ xanh biếc.
Nghe
nói đây là nơi du ngoạn của Trần Công xưa, 6
Đến
nay khí núi vẫn còn sầm uất.
Bên
cầu Thấu Ngọc hoa dại lăn tăn, 7
Trong
động Thanh Hư tiếng chim ríu rít. 8
Bài
phú của Ưc Trai còn đó nhưng biết đem bàn nóicùng ai? 9
Danh
cao tự ngàn xưa phó mặc cho vòm trời xanh ngắt.淩
Chỉ
có tấm thân không nát của vị sư đời Trần, 10
Đôi
tuệ nhỡn vẫn sáng ngời nhìn người đương thế. 11
Còn
đồn phiếm rằng Phật bảo cõi đời là cái nhà lửa, 12
Thì
còn ai tìm hiểu đến pháp luân làm gì ! 13
Khách
đi đường không hiểu ý người du tử,
Cứ
đem mãi đạo lý nhà Phật ra mà nói với ông sư.
Trước
mặt có vò rượu anh hãy uống đi,
Tôi
sẽ vì anh mà hát bài “Hàn Sơn tử” 14
Dưới
thành Cổ Phao trên sông Lục Đầu, 15
Anh
hãy quay về phía bắc mà nhìn người thuở trước!
Trên
khoảng non sông từng qua trăm trận đánh nay chỉ thấy một chiếc thuyền câu,
Bao
khách anh hùng muôn thuở nay chỉ là một đám bụi!
Rót
đi! rót nữa đi! xin đừng từ chối!
Cõi
đời buồn hay vui từng lúc khác nhau.
Nơi
người nay vui ngắm lại là nơi người sau ngậm ngùi.
Tắt
hết tâm cơ hiểu làu nghĩa lý thật chỉ là ngây
Ngồi
thừ ra để suy cùng đạo Phật hỏi để làm gì?
Rót
đi! rót nữa đi! xin đừng từ chối!
Kia
trên đỉnh núi còn có đôi ba cành tùng cao,
Trèo
lên đến nơi nhìn ra tám cõi,
Chỉ
thấy những đám mây lờ mờ bay tận ngoài
trời,
Chim
đi xa đã rủ nhau về,
Lá
cây rụng đang bay phấp phới.
Khách
du tử về hay không đây?
Dịch thơ:
Trời xuân sao
mịt mùng
Núi xuân liền
trập trùng
Du khách mang
bầu rượu
Hăm hở vượt lên
không
Đỉnh Côn Sơn im
mát
Thăm dấu vết
xưa cùng
Trèo cao và
vượt hiểm
Những ngọn cây
xanh um
Phanh áo dang
tay bước
Thông reo khuây
nỗi lòng
Tam Thanh, Bát
Cảnh theo mình đến
Đỗng Tân, Lý
Bạch ra đón mừng
Cất cao tiếng gọi về thái cổ
Chỉ nghe ngọn
thông gió lạnh lùng
Thấp giọng
xuống ngâm bài Tử phủ
Thoắt lại xõa
tóc lên chùa am
Trong chùa đài
Phạm Vương
Lờ mờ rêu xanh
biếc
Nơi đây Trần
Công xưa dạo bước
Đến nay khí núi
vẫn sầm uất
Bên cầu Thấu
Ngọc hoa nhỏ ly ti
Trong động
Thanh Hư tiếng chim ríu rít
Phú Ức Trai
biết bàn cùng ai
Danh cao phó
mặc trời xanh ngắt
Chỉ vị sư Trần
tấm thân không nát
Tuệ nhãn sáng
ngời vẫn chiếu nhân gian
Phật bảo cõi
đời là “nhà lửa”
Hỏi ai còn tìm
hiểu pháp luân
Khách trên
đường không hiểu ý du nhân
Cứ giảng mãi
cho sư về Phật
Đây vò rượu
uống cho say ngất
Tôi sẽ vì anh
ngâm khúc “Hàn sơn”
Dưới thành Cổ
Phao trên Lục Đầu Giang
Quay hướng Bắc
mà nhìn người thuở trước
Núi sông trăm
trận nay chiếc thuyền con
Bao khách anh
hùng chỉ còn đám bụi
Rót đi!Rót đi!
Xin đừng từ chối
Cõi đời buồn
vui từng lúc khác nhau
Nơi người nay
vui buồn để người sau
Tắt lửa lòng,
thông làu nghĩa lý
Ngồi thừ theo
Phật cũng là vô nghĩa
Rót đi! Rót đi!
Đừng từ chối nữa
Kìa trên đỉnh
núi mấy ngọn tùng cao
Hãy trèo tận
nơi nhìn ra tám cõi
Bay tận bên
trời lờ mờ sương khói
Chim đi xa đã
rủ nhau về
Lá cây lìa cành phấp phới lê thê
Người du chơi hời đi hay không đi ?
Đỗ Đình Tuân dịch
Ghi chú:
1-Phan
Long Trân: không rõ là ai, chắc chỉ là người bạn thơ của Cao Bá Quát nhưng
không có tiếng nên người sau quên lãng.
2-Tam
thanh, bát cảnh:
-Tam
thanh: ba cái động là Nhất Thanh, Nhị Thanh và Tam Thanh, ở phía bắc thị xã
Lạng Sơn. .
-Bát
cảnh: tám cảnh đẹp quanh hồ Tây: (1).Bến trúc Nghi Tàm: bến tắm của chúa Trịnh
Giang; (2).Rừng bàng Yên Thái: do Trịnh Giang bắt trồng; (3).Đàn thề Đồng Cổ:
do vua Lý Thái Tông(1028-1054) xây để hàng năm quần thần đến thề tỏ lòng trung
hiếu;(4).Phật say làng Thụy: pho tượng phật chống gậy, có dáng đi như người say
rượu,ở một nhôi chùa Làng Thụy Chương ngày xưa; (5).Sâm cầm rợp bóng: nghề săn
chim sâm cầm ở các làng quanh hồ Tây; (6).Đồng bông Nghi Tàm: làng Nghi Tàm xưa
có nghề trồng hoa, có những vườn hoa rất đẹp; (7).Chợ đêm Khán Xuân: chúa Trịnh
thường họp các cung nữ mở chợ đêm tại phường Khán Xuân để mua vui; (8).Tiếng
đàn hành cung: sau khi họ Trịnh đổ, những cung nữ còn sót lại trong các hành
cung, vẫn gảy những điệu đàn rất du dương.
3-Đỗng
Tân và Lý Bạch:
-Đỗng
Tân, tức là Lữ Đỗng Tân, còn gọi là Lữ Tổ, một trong các vị được gọi là “bát
tiên”.
-Lý
Bạch, tức là Lý Thái Bạch, còn gọi là Trích Tiên(ông tiên bị giáng xuống trần.
Đỗng
Tân và Lý Bạch đều là những nhà thơ nổi tiếng đời Đường.
4-Gọi
về thái cổ: ý nói cất tiếng ngâm, tưởng tượng về đời thái cổ.
5-Đài
Phạn vương: Chùa thờ phật ở suờn núi Côn Sơn.
6-Trần
Công: tức Trần Nguyên Đán, người tôn thất đời Trần, làm quan đến chức Nhập nội
kiểm hiệu tư đồ, bình chương sự, quốc thượng hầu, lúc về già nghỉ ở Côn Sơn.
7-Cầu
Thấu Ngọc: cây cầu bắc qua suối Côn Sơn, một hạ mục công trình của Thanh Hư
động, do Trần Nguyên Đán xây đựng khi ông về hưu ẩn tại đây.
8-Thanh
Hư : tên động , do vua Duệ Tông ngự bút viét tặng.
9-Ức
Trai: tên hiệu của Nguyễn Trãi.
10-Thân
không nát của vị sư đời Trần: chỉ sư Huyền Quang, có xá lỵ đặt trong Minh Đăng
bảo tháp, trên sườn núi sau chùa Côn Sơn.
11-Tuệ
nhỡn: tức mắt phật, có thể nhìn thấy được thực tướng của sự vật.
12-Nhà
lửa: dịch chữ “hỏa trạch”, thuyết nhà Phật cho cõi đời phiền não như cái “nhà
lửa”.
13-Pháp
luân: bánh xe phép,đạo Phật nói: Phật chuyển vận “bánh xe phép” để cứu khắp mọi
loài.
14-Hàn
Sơn Tử, tên một cao tăng đời Đường(Trung Quốc), tu trong động Hàn Nham, trên
núi Thiên Thai, không ai rõ tung tích. Lư Chỉ Dận làm quan ở Đan Khâu, nghe
tiếng đến tìm, nhưng Hàn Sơn Tử không tiếp, lánh chạy vào trong động, cửa động
tự nhiên đóng lại.
15-Thành
Cổ Phao: tức Phả Lại ngày nay. bến sông Lục Đầu trong câu thơ này chắc chỉ bến
Phả Lại, câu thơ tiếp sau làm rõ ý này.
12/10/2012
Đỗ Đình Tuân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét