Bỗng hóa son
Trưởng thành lớn
bé chúng đều bon
Một cặp xuân già
bỗng hóa son
Chân chậm mắt mờ
tâm vẫn sáng
Răng lòng đầu
bạc lợi chưa mòn
Sớm chiều ba bữa
cơm còn khỏe
Chưa tối hai lần
ngủ thấy ngon
Riêng cái xuân
tình đâu đẽ hiểu
Chỉ mình mới
biết héo hay hon.
Trần Thị Yên
Phụ chép:
Vợ chồng son
Đứa lớn đi rồi
bé cũng bon
Ông bà trơ lại
vợ chồng son
Khi không con
mọn đời đâu trẻ
Lúc đã răng thưa
lợi cũng mòn
Miếng nạc miếng
bì tuy chợn chụa
Câu thơ chén
rượu vẫn bùi ngon
Đố ai biết cái
xuân tình cũ
Liệu có âm thầm
chịu héo hon…?
Đỗ Đình Tuân
30/12/2015
Đỗ Đình Tuân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét