Thứ Bảy, 23 tháng 10, 2010

Xin cứ là thơ

Thơ ơi xin cứ là thơ
Cứ hồng hoang, cứ nguyên sơ, nhiệm mầu...
Bồng bềnh mây gió đâu đâu
Vẫn mênh mang những thẳm sâu...Hồn người
Thoáng bâng khuâng, chút ngậm ngùi:
Rủi may, tan hợp, đầy vơi, mất còn...
Mong manh một mảnh linh hồn
Hóa thân như cánh chuồn chuồn nhẹ bay
Cho lòng một chút men say
Cho đời một thoáng hương bay...ngạt ngào...
                                                        2003
               

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

ĐẾM TIỀN

Ông ngồi giương kính đếm tiền Đồng tiền mỏng thế mà liền với xương Tiền này là khoản tiền lương Là tiền năm tháng chiến trường cho ta ...