Trần Ngạc
( ? – 1391 )
Trần Ngạc là con của Trần Nghệ
Tông(tức Trần Phủ), được phong chức Thái úy Trang Định Vương. Chưa biết ông
sinh năm nào, chỉ biết ông mất năm Tân Mùi (1391). Sợ uy quyền của Hồ Quý Ly,
ông chạy trốn về trang Nam Định. Trần Nghệ Tông nghe lời Hồ Quý Ly dèm pha bèn
sai Nguyễn Nhân Liệt đem quân tróc nã. Quý Ly lại ngầm sai Nguyễn Nhân Liệt đánh
chết.
Theo Đại Việt sử ký toàn thư
cho biết thì ông hay làm thơ nôm, song tác phẩm hầu hết thất lạc, nay chỉ còn một
bài thơ chữ Hán, được chép trong Toàn Việt thi lục.
贈司徒陳元旦
我是當年棄物
公非大廈奇才
會取一般老病
田圓早辨歸來
陳顎
Phiên âm:
Tặng Tư đồ Nguyên Đán 1
Ngã thị đương niên khí vật,
Công phi đại hạ
kỳ tài.
Hội thủ nhất
ban lão bệnh,
Điền viên tảo
biện quy lai.
Trần Ngạc
Dịch nghĩa:
Tặng Tư đồ
Nguyên Đán
Tôi nay vào hạng
bỏ đi,
Ông chẳng phải người tài của thiên hạ.
Cùng một phường
già nua bệnh tật cả,
Cảnh ruộng vườn nên sớm lui về.
Dịch
thơ:
Tôi đã thành
người vô dụng
Ông đâu phải
bậc kỳ tài
Cùng phường già
nua bệnh tật
Ruộng vườn mau
trở về thôi
Đỗ Đình Tuân dịch
Ghi chú
1.Khi Trần
Nguyên Đán về Côn Sơn, có làm một bài thơ gửi bạn hữu trong đó có câu:
Kim cổ hưng
vong chân khả giám,
Chư công hà nhẫn
gián thư hy.
(Còn mất xưa
nay xem đã rõ,
Các ông sao nỡ
ít thư can.) Có ý trách mọi người ít viết thư can gián Trần Ngệ Tông. Nhân sự
kiện này, Trần Ngạc cho rằng Ngyên Đán cũng không còn sức tài để lo việc nước nữa,
nên mới làm bài thơ trên gửi cho Nguyên Đán.
16/9/2012
Đỗ Đình Tuân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét