Thứ Năm, 20 tháng 3, 2014

Khi anh ấy ốm






(Họa nguyên vận bài Thân và sơ cuả Tạ Anh Ngôi)

Duỗi lắm có ngày cũng phải co
Khi cười khi hát có khi ho
Co ro đâu dám co ro hộ
Cóm róm nhẽ nào cóm róm cho
Hồng cúc buồn thiu không tiếng hát
Mận đào ủ rũ chẳng câu hò
Chỉ mong anh ấy mau qua khỏi
Hồng cúc mận đào mới hết lo.

21/3/2014
Đỗ Đình Tuân

2 nhận xét:

  1. "Cúc Hồng chẳng được câu thăm hỏi
    Đào Mận cũng không tiếng hẹn hò
    Chỉ mỗi vợ hiền là sốt sắng
    Thuốc thang cơm cháo vẫn chăm lo"


    ***
    "Chỉ mong anh ấy mau qua khỏi
    Hồng cúc mận đào mới hết lo."

    Uổng công bà vợ già nua
    Chăm chồng khỏi,lại dâng cho Mận,Đào!

    Trả lờiXóa
  2. Mận Đào đến "gánh nợ" cho
    Không buồn bà vợ già nua còn mừng
    Những khi khí thế bừng bừng
    Không chiều thì cũng chẳng đừng được đâu.

    Trả lờiXóa

ĐẾM TIỀN

Ông ngồi giương kính đếm tiền Đồng tiền mỏng thế mà liền với xương Tiền này là khoản tiền lương Là tiền năm tháng chiến trường cho ta ...