Thứ Hai, 23 tháng 12, 2013

Tự đàn 2



Cô bán hàng rong
Nhạc và lời: Đỗ Đình Tuân
(Viết tặng ST nhân 31 năm chung sống)
Đàn Mandolin: Đỗ Đình Tuân

Lời bài hát


1.
Cô bán hàng rong
Suốt ngày xuôi ngược long đong
Nỗi lo là lo như mớ bòng bong bòng bong rối bời
Sao đêm nhấp nháy đông trời
Phố khuya cô vẫn lẻ loi lẻ loi một mình
Cô bán hàng rong
Phố khuya người không
Cô còn đợi người
Mong bán hàng xong
Trời đêm càng khuya vắng
Lòng cô càng lo lắng.
2.
Cô bán hàng rong
Suốt ngày xuôi ngược long đong
Nối lo là lo như mớ bòng bong bòng bong rối bời
Sao đêm nhấp nháy đông trời
Phố khuya cô vẫn lẻ loi lẻ loi một mình
Cô bán hàng rong
Phố khuya đèn chong
Chưa về giờ này
Con nhớ chồng mong
Trời đêm càng khuya vắng
Chồng con càng trông ngóng.
3.
Cô bán hàng rong
Bây giờ cô được thong dong
Nợ xưa là xưa cô đã trả xong trả xong hết rồi
Con cô khôn lớn nên người
Phố xưa  đã vắng hình ai hình ai thuở nào
Cô bán hàng xưa
Đã vui bao niềm mơ
Bên người bạn đời
Trang sách vần thơ.

24/12/2013
Đỗ Đình Tuân

4 nhận xét:

  1. Tự đàn gợi lại một thời
    Với bao vất vả ngược xuôi bán hàng
    Bây giờ ta đã thong dong
    Cùng nhau thơ phú một lòng cùng nhau
    Mặc đời lẫn lộn vàng thau
    Tình đây với đấy trước sau vẫn tình

    Trả lờiXóa
  2. Anh nhiều tài quá! Chị Song Thu thật hạnh phúc (mặc dù phải canh chừng nhiều).

    Trả lờiXóa
  3. Chị hổng phải canh chừng đâu Hồng Nga ơi. Anh ấy chỉ tếu táo bằng thơ thế thôi chứ ở ngoài đời thì nhát lắm. Bọn chị thật sự tôn trọng khoảng trời riêng của nhau và có lẽ vì thế mà chị cảm thấy rất thoải mái, rất hạnh phúc,dù cuộc sống chẳng giàu sang danh vọng gì

    Trả lờiXóa
  4. Mình chỉ "giả nai" thế để hắn tin tưởng và không mảy may nghi ngờ thôi. Chứ hễ gặp Hông Nga là mình lại bạo ngay ấy mà.

    Trả lờiXóa

ĐẾM TIỀN

Ông ngồi giương kính đếm tiền Đồng tiền mỏng thế mà liền với xương Tiền này là khoản tiền lương Là tiền năm tháng chiến trường cho ta ...