Men quê
Phà Rừng
Chợ
Rừng nằm giữa phố đông
Phà
Rừng lạc giữa mênh mông sông rừng
Tôi
nào đâu phải người dưng
Bao
năm nếm trải vui mừng đắng cay
Lạ
chưa không uống mà say
Bao
năm đằng đẵng ngọt cay tháng ngày
Ngõ
xưa lá trúc rơi đầy
Mẹ
tôi giờ đã theo mây về trời
Vẳng
đâu đây tiếng à ơi
Lời
ru sóng sánh của thời xa xưa
Trải
bao con nắng mùa mưa
Người
con gái ấy vẫn chưa lấy chồng
Tôi
nằm im giữa thinh không
Thương
cây cải đã héo ngồng ven sông
Đêm
nay trăng trải khắp đồng
Lâng
lâng tôi uống hương nồng men quê.
Lê Mạnh Thường
Khổng Tử
1-“Nhân
giả thọ” (仁者壽)
(Người có nhân thì sống lâu)
Khổng
Tử
Đổng Trọng Thư
2-Người nhân đức sở dĩ có tuổi thọ cao là vì không tham lam
mà trong lòng luôn thanh tĩnh, tâm bình hòa cho nên âm dương không bị mất cân bằng,
nhờ vậy mà hấp thu được những thứ tinh hoa và cái đẹp trong trời đất để nuôi dưỡng
và hoàn thiện thân thể.
Đổng Trọng Thư
Hoa Đà
3-Người giỏi dưỡng sinh đầu tiên phải biết trừ lục hại, như
vậy mới có thể bảo vệ được tính mệnh và sống tới trăm tuổi. Muốn trừ lục hại, một
là phải coi nhẹ danh lợi, hai là không say mê thanh sắc, ba là không tham lam vật
dụng hàng hóa, bốn là bớt của ngon vật lạ, năm là không xu nịnh, sáu là không
ghen ghét.
Hoa Đà
Không tìm thấy ảnh người ?
4-Người giỏi dưỡng sinh lấy đức hạnh làm đầu và phối hợp với
điều dưỡng thân thể. Không làm trái với hai điều đó, thì thân thể sẽ được mạnh
khỏe và tuổi thọ tự nhiên sẽ cao.
Thạch Thiên Cơ
2/11/2012
Đỗ Đình Tuân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét