Thứ Năm, 1 tháng 11, 2012

Khôn nguôi


(Họa nguyên vận bài “Thương” trên Tri Ân ngày 
1/11/2012. Bài mời họa  thất niêm hai câu 6 và 7)

Ấp ủ khôn nguôi một bóng hồng
Dịu dàng tha thướt nhẹ như không
Đêm hằng tơ tưởng vui trong mộng
Ngày những bồn chồn ngõi bến sông
Thơ thẩn như ngây khi chiếc bóng
Bần thần ngỡ dại lúc người đông
Thương thay những kẻ yêu thầm nhớ
Âp ủ khôn nguôi một bóng hồng.

1/11/2012
Đỗ Đình Tuân


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

ĐẾM TIỀN

Ông ngồi giương kính đếm tiền Đồng tiền mỏng thế mà liền với xương Tiền này là khoản tiền lương Là tiền năm tháng chiến trường cho ta ...