Nhìn tranh cửa
hàng cho thuê sách ở phố Thi Sách, mình lại nhớ hồi bé
vẫn thường đến đây thuê truyện để đọc. Thỉnh thoảng đi ngang phố Thi Sách, mình vẫn nhìn lại cửa hàng này.
Hồi bé
mình đọc truyện nhiều lắm, cứ sáng hôm nay đến
thuê, sáng mai lại đưa trả và
thuê truyện khác. Những bộ tiểu thuyết rất dài
như Chiến
tranh và Hòa bình, Anna Katerina, Gia đình Camarop... thường chỉ đọc 2
ngày là xong. Ti
Tiếc rằng
bây giờ không còn thời gian để đọc truyện nữa.
Những hình ảnh quen thuộc của Hà Nội như ngõ nhỏ, phố cổ, cây bàng, quán nước… đều hiện ra vô cùng chân thực và đẹp đẽ trong bộ tranh này. Chắc hẳn bạn sẽ cho rằng đây là ảnh chụp Hà Nội, chứ không phải tranh vẽ bởi sự chân thật và tuyệt đẹp của nó
Một cửa hàng cho thuê sách ở phố Thi Sách.
Một buổi sớm Hà Nội sau cơn mưa.
Dù từng vẽ qua rất nhiều chủ đề, nhưng Hà Nội phố luôn là chủ đề bất tận và tâm huyết nhất của anh. Có thể nói, Phạm Bình Chương chính là chàng thi sĩ của Hà Nội trong mảng hội họa. Dù sử dụng lối vẽ thực, nhưng tranh của Phạm Bình Chương vẫn rất thơ và bay bổng, vẽ Hà Nội hiện đại nhưng vẫn yên bình, phảng phất nét cổ kính. Không ép uổng theo một lối Hà Nội phải cổ, hay Hà Nội phải thế này, thế kia. Hà Nội trong tranh của Chương đúng như Hà Nội hiện đại mà chúng ta vẫn yêu thương, nhung nhớ.
Một góc rất lạ trong tranh của Phạm Bình Chương.
Một cảnh thường thấy trên hè phố Hà Nội.
Những gánh hàng rong.
Nắng trong tranh của Phạm Bình Chương rất tài tình và vô cùng chân thật.
Xe đạp luôn xuất hiện trong cuộc sống của người Hà Nội.
Khung cảnh thường thấy của mùa thu Hà Nội.
Bên
trong những ngõ nhỏ của Hà Nội.
Theo Trí thức trẻ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét