64. Nguyễn Trọng Oánh
(1929-1993)
Một chút hương thơm trải bốn mùa
Mười năm lăn lội chốn rừng già
Quay về không chịu ơn mưa móc
Đất trắng mưa rồi đất lại khô.
Xuân Sách
Một bài thơ tình của Nguyễn Trọng Oánh
Trăng
Nhớ Trung
thu năm trước
Ôm trăng
ngủ giữa đèo
Ngày đi
ngàn dặm đất
Đêm gặp
mặt người yêu
Vội vàng
hôn mái tóc
Tỉnh dậy
thành chiêm bao!
Em ơi tình
có một
Mà mùa
trăng có nhìeu
Từ thuở có
mặt trăng
Có bao
nhiêu hẹn ước
Đêm nay
lại đêm rằm
Ta quên
nhau sao được
Xa xôi
đường hành quân
Lòng em
như đáy nước
Ôm một ánh
trăng rằm
Dõi theo
anh mỗi bước
9/1956
Bài
thơ chữ Hán của Nguyễn Trọng Oánh *
Vịnh Xuân Thiều
Văn nghiệp tiền trình khả điếu quân
Mao đầu tận lạc tự mao luân
Lưỡng kiên mai liễu phong trần lý
Chuyển địa hà thời chuyển đắc ngân.
Xuân Sách dịch thơ:
Vịnh Xuân Thiều
Con đường văn nghiệp thương ông
Lông đầu rụng hết như lông cái đầu
Đôi vai gánh mãi càng đau
Chuyển vùng
nào nữa làm sao thành tiền
*Bài thơ này đã gợi ý cho Xuân Sách viết tập thơ “Chân
dung nhà văn”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét