Thứ Ba, 27 tháng 6, 2017

Khách lười





 

Trệ khách

Trệ khách yêm lưu Nam Hải trung,
Tịch liêu lương dạ dữ thuỳ đồng?
Quy hồng bi động thiên hà thuỷ,
Thú cổ hàn xâm hạ dạ phong.
Nhân đáo cùng đồ vô hảo mộng,
Thiên hồi khổ hải xúc phù tung.
Phong trần đội lý lưu bì cốt,
Khách chẩm tiêu tiêu lưỡng mấn bồng.
                                   Nguyễn Du

Dịch nghĩa

Người khách bê trệ nằm bẹp mãi ở vùng biển nam.
Đêm đẹp vắng lặng, biết trò chuyện cùng ai?
Con chim hồng bay về, tiếng kêu bi thương vang động nước sông Ngân.
Tiếng trống cầm canh lạnh cả gió đêm hè.
Con người ta đến bước đường cùng không thể có mộng đẹp.
Trời d0ưa bể khổ lại giục gót phiêu lưu.
Trong đám người phong trần, mình để lại bộ xương bọc da,
Nằm nơi đất khách, hai mái tóc bạc loà xoà trên gối.



Dịch thơ: Khách lười

Nam Hải vùng đây khách ở lỳ
Đêm lành vắng vẻ một mình khuya
Cánh hồng bay động buồn ngân hán
Tiếng trống cầm canh lạnh gió hè
Người đến đường cùng không mộng đẹp   
Trời đem bể khổ giục chân đi 
Phong trần thấm cả vào xương cốt
Đất khách nằm lâu tóc rối bè.
                         Đỗ Đình Tuân
                            (Dịch thơ)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

AI MUA...TÔI KHÔNG...?

                                         Ai mua , tôi bán tôi cho                               Giá mua chỉ một cánh cò chiều đông,   ...