秋夜其一
Thu dạ kỳ 1
Phồn tinh lịch lịch lộ như ngân,Đông bích hàn trùng bi cánh tân.
Vạn lý thu thanh thôi lạc diệp,
Nhất thiên hàn sắc tảo phù vân
Lão lai bạch phát khả liên nhữ
Trú cửu thanh sơn vị yếm nhân
Tối thị thiên nhai quyện du khách
Cùng niên ngoạ bệnh Quế giang tân.
Nguyễn Du
Dịch nghĩa
Sao dày đặc, trông rõ mồm một, sương trắng tựa bạcVách phía đông, dế gặp lạnh, kêu buồn thảm.
Suốt muôn dặm, tiếng thu giục lá cây rụng.
Bầu trời lạnh ngắt, không một vầng mây.
Đến tuổi già, mái tóc bạc, trông mà thương cho anh!
Ở mãi nơi đấy, thế mà rặng núi xanh kia vẫn chưa chán người.
Buồn nhất là kẻ du khách ở nơi chân trời đã mỏi mệt,
Lại suốt năm đau ốm, nằm trên bến Quế giang này.
Dịch thơ: Đêm thu 1
Đầy trời sao sáng trắng màn sương
Rỉ rả trùng kêu buồn xót thương
Muôn dặm tiếng thu xua lá rụng
Một trời rét lạnh quét mây vương
Tuổi già tóc bạc càng thương vậy
Ở mãi non xanh bấy chán chường
Người khách bên trời đà mỏi mệt
Năm cùng nằm bệnh Tuế Giang hương.
Đỗ Đình Tuân
(dịch thơ)
01/05/2014Đỗ Đình Tuân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét