Thứ Bảy, 13 tháng 4, 2013

Ông rụt cổ

                     


(Họa nguyên vận bài thơ “Bóng trăng chìm” của chú Nguyễn Sĩ Quý, nguyên giáo viên Trường THPT Chí Linh)

Ham vườn nên chẳng thích chơi chim

Vần, ý chưa phai chỉ ngại tìm

Số phận riêng xem chừng có hậu

Cuộc đời chung nghĩ thấy sôi tim

Ước điều nhân sĩ không suy thoái

Mong ý nhân dân chẳng nhận chìm

Vận nước sớm qua thời bĩ cực

Ông già rụt cổ c ngồi im ?


Phụ chép bài xướng

BÓNG TRĂNG CHÌM
(Ngỏ cùng anh Đỗ Đình Tuân)

Non nửa năm rồi bặt tiếng chim

Thơ phai vần ý, tứ quên tìm

Đòn roi số phận nhăn hằn trán

Giông tố cuộc đời héo hắt tim

Sáng dõi sắc trời cơn bão nổi

Đêm soi ngấn nước bóng trăng chìm

Rủi may thấm đẫm miền nhân thế

Níu gió trong chiều giữa lặng im.

                  (Thơ cuối mùa xuân 2013)
                                     Em
                          Nguyễn Sĩ Quý

14/4/2013
Đỗ Đình Tuân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

ĐẾM TIỀN

Ông ngồi giương kính đếm tiền Đồng tiền mỏng thế mà liền với xương Tiền này là khoản tiền lương Là tiền năm tháng chiến trường cho ta ...