Thứ Ba, 15 tháng 11, 2011

Từ một tiết dậy văn



-Em không thể nhận ra thày
Thày gày nhỏ
Thày hom hem quá
Nhưng tiết dậy văn
Hoàng Lê nhất thống chí
Sao thày giảng lại hay đến thế
Đến bây giờ em vẫn nhớ không quên.


-Thày nắm tay trò…
Hỏi thăm lại họ tên
Người trò cũ… thày cũng đâu nhớ nữa
Nhưng âm ỉ một niềm vui
nảy nở:
Nơi hào khí những trang đời, trang sử
Thày trò ta từng gặp gỡ sẻ chia nhau.

16/11/2011
Đỗ Đình Tuân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

THƠ MỪNG THỌ CỤ LỤC

  THƠ MỪNG THỌ CỤ LỤC Một lần trót dại trèo cây Sẩy chân xuýt nữa thì bay về trời Vợ con tá hỏa rụng rời Khẩn trương chạy chữa nên ngườ...