Thứ Bảy, 5 tháng 11, 2011

Sóng sánh đầy vơi




Kính tặng thày Đỗ đình Tuân

Em đã được uống rượu với thày              
Được đối diện với biển xanh và bầu trời nắng gió
Gương mặt thày rạng ngời còn thân hình gầy nhỏ
Ngả nghiêng tiếng cười trong sóng sánh đầy vơi

Đời chi ân mà nước mắt cứ trực rơi
Bởi giông gió cuộc đời đã dấu vào yên tĩnh
Cuộc trần tục trả vay thầy không toan tính
Xin cạn ly rượu này không cần tỉnh thầy ơi

                                                14/9/2010 

              

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

ĐẾM TIỀN

Ông ngồi giương kính đếm tiền Đồng tiền mỏng thế mà liền với xương Tiền này là khoản tiền lương Là tiền năm tháng chiến trường cho ta ...