Thứ Hai, 14 tháng 11, 2011

Con cóc là cậu ông giời



Cóc ngồi trong hang tối
Cóc ngồi trong góc nhà...
Thỉnh thoảng mới nhảy ra
Để vồ ruồi, đớp muỗi...

Cóc hiểu được lòng giời
Bằng bản năng của cóc
Chỉ một nghiến răng thôi
Trời đang cười bỗng khóc

Dân gian tuyệt vời lắm
Mới gọi Cậu ông giời
Chỉ những người vô cảm
Làm thơ con cóc thôi.

15/11/2011
Đỗ Đình Tuân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

ĐẾM TIỀN

Ông ngồi giương kính đếm tiền Đồng tiền mỏng thế mà liền với xương Tiền này là khoản tiền lương Là tiền năm tháng chiến trường cho ta ...