Thứ Ba, 4 tháng 1, 2011

TUỔI BẠC...



Tuổi cao thôi đã rõ mười mươi
Má hóp răng thưa miệng móm rồi
Riêng cái phong tình luôn phấp phới
Chung miền thi tứ vẫn tươi tươi
Nhân gian biến đổi còn thao thiết
Thiên địa vần xoay luống rối bời
Tuổi bạc nhưng lòng son chẳng bạc
Rượu ngang thịt chó đáng dâng mời.
                              4/1/2011
                       Vũ Thị Son g Thu

1 nhận xét:

  1. Đúng là "phu xướng, phụ tùy". Thế này thì thiên hạ chỉ có "xách dép' chạy dài với hai cụ thôi;

    Cụ ông thì đã chắc bảy mươi
    Còn bà chẳng biết mấy mươi rồi?
    Giọng điệu nghe ra còn phơi phới
    Thi tứ xem chừng vẫn mởn tươi
    Ông mới xướng lên vẫn ngẫu hứng
    Bà đã họa ngay chữ bời bời
    Phu xướng, phụ tùy, thiên hạ bái
    Hai tay dâng rượu kính cẩn mời.

    Học trò N K N kính tặng!

    Trả lờiXóa

AI MUA...TÔI KHÔNG...?

                                         Ai mua , tôi bán tôi cho                               Giá mua chỉ một cánh cò chiều đông,   ...