Thứ Ba, 12 tháng 12, 2017

Say họa thơ Đường







Các CLB thơ ở quê tôi hiện nay có phong trào xướng họa thơ Đường rất sôi nổi. Thi huynh, thi đệ, thi tỷ, thi muội đua nhau học làm thơ Đường Luật. Mỗi khi làm được một bài, người thì cắm cúi viết tay, người thì thuê đánh vi tính rồi in ra hàng chục bản để đem đi “mời họa”. Tôi tuy cũng võ vẽ biết làm thơ Đường, nhưng “máu thơ” còn hơi lạnh, nên cũng hơi lười họa. Thi thoảng gặp được những bài thơ đọc được, hoặc những chỗ thật nể tình thì mới họa chơi thôi. Biết mình như vậy nên tôi không dám chơi ở các CLB to mà chỉ chơi quanh quẩn trong “cái xó thơ phố núi”của tôi thôi. Xó thơ tôi có độ chục người thì cũng có đến tám người biết làm thơ Đường. Và đặc biệt là có những người “rất máu”. Chỉ cần mời họa 1 bài, là lập tức được trả lãi đến ba bài. Điều đáng nể hơn là chất lượng những bài thơ họa lại cũng không xoàng. Dưới đây xin đơn cử một ví dụ:
Thi tỷ Trần Thị Yên CLB Côn Sơn có bài mời họa:
Con gì ?
Nhà em nơi ấy giáp triền sông
Cha mẹ chân quê khéo ẵm bồng
Phiêu bạt kiên trì phơi nắng gió
Vẫy vùng bền bỉ đội mưa giông
Sớm chiều nặng nhẹ vươn thân cõng
Năm tháng đầy vơi gắng sức gồng
Tận tụy em lo tròn bổn phận
Chủ cần việc khó dễ như không.
       (ý muốn tả về con thuyền)
Thi huynh Lê Huy Chúc tổ thơ Nguyễn Trãi (xó thơ tôi) lập tức họa lại liền 3 bài, về ba thứ khác nhau
Bài họa 1
Quanh năm gắn bó với dòng sông
Nhẹ tếch hàng lên nhẹ lại bồng
Lặng lẽ xuôi dòng chiều cả sóng
Lững lờ ngược nước buổi tàn giông
Sa cơ mắc cạn oằn vai gánh
Năm tháng đầy vơi gắng sức bồng
Gắng sức ngày đêm làm việc tốt
Ngại gì bến nước có còn không
        (Cũng nói về con thuyền nhưng rõ hơn ở bài mời họa)
Bài họa 2
Mục đồng chăn dắt ở ven sông
Nước lớn gió to sóng bập bồng
Ruộng cạn bừa khê chiều nắng gắt
Đồng sâu cày thụt lúc trời giông
Ít nhiều chuyên chở dơ vai kéo
Nặng nhẹ chất lên nghển cổ gồng
Buổi tối nông nhàn nằm nhai lại
Con gì ai có biết hay không ?
        (Ta dễ nhận ra là nói về con trâu)
Bài họa 3
Rừng cây em ở giáp bờ sông
Gió lộng nước to sóng bập bồng
Hái quả kiếm ăn khi nắng ấm
Vào hang trú ẩn lúc trời giông
Đi xe giã gạo rèn chân nhún
Gánh nước leo thang luyện cổ gồng
Bổn phận lo tròn trong rạp xiếc
Hỏi em còn đỏ đít hay không ?
       (Không còn là con trâu nữa mà đã thành con khỉ)
Mạn phép hai tác giả tôi xin trộm khoe trên trang Fb nhà để bạn bè gần xa có dịp được tham khảo.

12/12/2017
Đỗ Đình Tuân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

ĐẾM TIỀN

Ông ngồi giương kính đếm tiền Đồng tiền mỏng thế mà liền với xương Tiền này là khoản tiền lương Là tiền năm tháng chiến trường cho ta ...