Thứ Tư, 22 tháng 2, 2017

Họa thơ ông Ngôi






BÀI XƯỚNG:

Nỗi khổ rụng răng

Hôm qua mời cỗ cháu mời ông
Nào thịt trâu tươi lại ếch đồng
Dê núi xào săn đành đứng ngó
Gà đồi hấp kỹ chịu ngồi trông
Bởi long ngoài cửa kiêng ngô mía
Vì rụng trong hàm thích quýt hồng
Cái ấy ít dùng sao chả gẫy
Để răng mà nhá sướng hơn không ? (!)
22/02/2017
Tạ Anh Ngôi

BÀI HỌA

Chả nhẽ không ?

Chén bát tuần nào chẳng có ông
Thú rừng chim núi với gà đồng…
Không răng thì lợi quai hàm nhá
Chả tội tình gì trố mắt trông ?
Giã nhỏ bánh đa thanh kẹo lạc
Nhai vo múi quýt trái cây hồng…
Cái kia xin để dành nguyên đó
Phòng lúc ai đòi chả nhẽ không ? (!)
23/02/2017
Đỗ Đình Tuân

TRÊN HỎNG, DƯỚI HƯ
(Họa đảo vận bài thơ NỖI KHỔ RỤNG RĂNG
của Tạ Anh Ngôi)
Nghĩ ra thấy khổ cái thân ông
Thích cả đồ dai, món trắng hồng
Răng cửa sắp rời thèm mía ngọt
Hàm trong đã rụng thích gà đồng
Trên thì lủng liểng nhai sao đặng
Dưới cứ mềm mềm tiến được không?
Cái muốn cho teo thì thật khó!
Thôi đành chịu nhịn đứng xa trông.
Ngày 23/02/2017
Nguyễn Đức Hưng

23/02/2017
Đỗ Đình Tuân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

ĐẾM TIỀN

Ông ngồi giương kính đếm tiền Đồng tiền mỏng thế mà liền với xương Tiền này là khoản tiền lương Là tiền năm tháng chiến trường cho ta ...