Thứ Hai, 17 tháng 10, 2011

Cám ơn Thanh Dạ



Nhiều hôm có thịt có xôi
Mấy chàng “râu quặp” đành ngồi ăn suông
Đưa cay mượn chén giải buồn
Thừa cơ cứ phải vào buồng nhắm chui
Cám ơn Thanh Dạ nhất đời
Làm thơ dạy được vợ tôi chăm chồng
Tôi nay thỏa chí tang bồng
Suốt ngày bí tỉ, Thị không phàn nàn
Cám ơn Thanh Dạ vô vàn
Làm thơ can được “mụ gàn” nhà tôi.

18/10/2011
Đỗ Đình Tuân

1 nhận xét:

  1. Chuyện này-chuyện của muôn đời
    Hãy nghe CÁC CỤ dạy lời từ xưa
    "Dậy con từ thuở còn thơ
    Dậy vợ từ lúc bơ vơ mới về"
    Muốn cho êm đẹp mọi bề
    Chân giò+chai rượu ngồi kề bên nhau
    Thưở gian khó,lúc sang giầu
    Cái điều TỬU LẠC...giải sầu rất hay
    Ai ơi nhớ lấy câu này
    ĐÀN ÔNG CÓ RƯỢU:CỜ BAY TUNG TRỜI
    CỜ RỦ là chán nhất đời
    Vợ là GIÓ LỘNG để MỜI CÁN GIƯƠNG

    Trả lờiXóa

ĐẾM TIỀN

Ông ngồi giương kính đếm tiền Đồng tiền mỏng thế mà liền với xương Tiền này là khoản tiền lương Là tiền năm tháng chiến trường cho ta ...