Trước khi vào cõi vô thường
Tuổi già là một chặng đường phải qua
Xưa nay ai thích mình già
Chỉ mong son trẻ đầy hoa lá cành
Nhưng rồi năm tháng trôi nhanh
Tuổi xuân rồi sẽ hóa thành tuổi cao
Cáo tươi cái trẻ lặn vào
Cái già cái héo nó cào cốn lên
Tuổi già lắm chuyện vô duyên
Ngu ngơ nhớ nhớ quên quên ẫn ờ
Ngố Tầu hay ngố Liên Xô
Trước sau rồi nó cũng vồ đến ta
Thấy người mà lại lo xa
Nay mai sắp sửa mình già thế chăng ?
Thày Tuân lên lão không mừng
Miệng cười mà dạ cứ bâng khuâng buồn…!
12/2/2011
Đỗ Đình Tuân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét