Thứ Sáu, 10 tháng 12, 2010

NHỚ MỘT MIỀN QUÊ TRONG TRẺO

Đồn cao

Ngày xưa Phả Lại nhớ quê anh
Dẫu chẳng đông vui cũng thị thành
Phiên chợ khắp vùng nô nức đến
Con đèo mấy ngả ngẩn ngơ quanh
Bến sông táo tác nhiều tôm cá
Phố xá eo sèo lẫn ngói gianh
Gợi một chút tình xưa phố cũ
Đồn Cao còn lại ít cây xanh.



Nhớ rừng Sao Đỏ
(Tặng một cô bạn gái lâm sinh)

Anh nghe em kể ngày xưa
Ba Đèo, Bãi Trám đây là đồi hoang
Đá mồ côi, cỏ lông giang
Nắng thiêu cát bỏng, mưa tràn đất trơ
Chiều vàng dậy tiếng gà gô
Hoa sim ngát tím, hoa mua nhạt hồng
Quản gì nắng hạ, mưa đông
Em về em cuốc, em trồng, em vui…
Bao ngày em đổ mồ hôi
Cho cây kín cả trên đồi, dưới thung …?

                   
Về đây anh chỉ thấy rừng
Ngút xanh Sao Đỏ một vùng bao la
Phố xưa thưa thớt nóc nhà
Mái tranh thấp thoáng làng xa, xóm gần
Với rừng như dễ quen thân
Với rừng anh đã bao lần buồn, vui…?


Những ngôi trường lá ven đồi
Bạch đàn kín mái, tiếng cười đầy sân
Những mùa vàng ánh trăng ngân
Lao xao gió lá… bước chân sững sờ
Những ngày nắng xế, chiều mưa
Long lanh ngọn lá như vừa mai lên
Những đêm dậy tiếng bom rền
Giặc sang bắn phá khắp miền cố hương
Nhiễu nhiều như tuyết, như sương
Nhiễu rơi trắng ngõ, nhiễu vương trắng rừng…


Bốn bề bom giật bom rung
Bình yên Sao Đỏ cánh rừng vẫn xanh
Bầy ong cho mật ngọt lành
Tình yêu cháy dạ... cho anh hẹn hò
Cánh rừng cho nắng nên thơ
Phố xưa mùa mít, mùa dưa thơm nồng…

Người về cho phố nên đông
Nhà xây thêm nóc, vợ chồng thêm đôi
Rừng đi…nhường chỗ cho người
Nhớ rừng anh lại ngậm ngùi nhớ em….






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

ĐẾM TIỀN

Ông ngồi giương kính đếm tiền Đồng tiền mỏng thế mà liền với xương Tiền này là khoản tiền lương Là tiền năm tháng chiến trường cho ta ...