Chủ Nhật, 13 tháng 10, 2013

Người về núi Thọ





Trăm năm chinh chiến đã đi qua
Người trở về đây với hải hà
Núi Thọ vi vu thông tấu nhạc
Vũng Chùa rào rạt sóng reo ca
Nghìn năm đàm tiếu dù xuôi ngược
Một tấm gương trong chẳng ố nhòa
Nước mắt nhân dân chia sẻ vợi
Nhẹ lòng Danh Tướng giữa quê choa.


14/10/2013
Đỗ Đình Tuân


3 nhận xét:

  1. RẤT HAY! Một chuỗi bài hay!

    Sao cái nhà đài không đề nghị bác Tuân đọc thơ khi vĩnh biệt NGƯỜI CON VĨ ĐẠI CỦA DÂN TỘC ở đảo Yến,mà lại chọn anh Thuận vớ vẩn nào đó đọc bài thơ chả ăn nhập gì với thời điểm hạ huyệt Đại tướng?

    Nhớ mãi chiều xuân
    Hoàng Quang Thuận

    "Có phải người thật đó bác VănThật hay mơCon người huyền thoạiThật hay mơChiều xuân nay nhớ mãiGiọng Quảng BìnhBác nói ấm không gianNgoài hiên xuânDưới ánh nắng vàngĐôi chim nhỏ chuyền cànhCa hát mãiQuảng Bình ơiMột người con huyền thoạiĐã đi vào lịch sử hành tinhQuảng Bình ơiMảnh đất anh linhKiến Giang ơiDòng sông xanh mátHãy lắng nghe lòng ta ca hátMột chiều xuân gặp BácSao nghe lòngThổn thức rưng rưngThật hay mơTa gặp vị anh hùngTóc bạc trắngMột thời binh lửa
    Thật hay mơLòng ta không biết nữaÁnh nhân từMắt Bác phủ mênh mông
    Bác Văn ơiCon nhớ mãi chiều xuân."

    (Thần thơ,giải Nô ben tương lai Hoàng Quang Thuận)

    Trả lờiXóa
  2. "Thật hay mơChiều xuân nay nhớ mãiGiọng Quảng BìnhBác nói ấm không gianNgoài hiên xuânDưới ánh nắng vàngĐôi chim nhỏ chuyền cànhCa hát mãi"

    Gì mà lắm mãi thế?Nhớ ký ức hay tả chiều 13-10 không biết.Cuối thu rồi,xuân quái gì nữa?

    Trả lờiXóa
  3. Bác không có cái láo cá như Hoàng Quang Thuận nên không "ăn dây" được với nhà đài. Bác chỉ là một phó thường dân vô danh tiểu tốt. Cũng như nhiều người dân khác bác khâm phục và tiếc thương một con người xứng đáng một con người, một danh tướng xứng đáng tầm danh tướng, nhưng bị vô hiệu hóa. Bài thơ chỉ là một giọt nước mắt của bác muốn hòa chung vào với nước mắt của nhân dân.

    Trả lờiXóa

ĐẾM TIỀN

Ông ngồi giương kính đếm tiền Đồng tiền mỏng thế mà liền với xương Tiền này là khoản tiền lương Là tiền năm tháng chiến trường cho ta ...