Từ khi tung cánh vào đời
Mỗi người phiêu bạt phương
trời biết đâu
Về già nhớn nhác tìm nhau
Răng thưa tóc bạc yếu đau cả
rồi
Bạn bè lả tả rụng rơi
Hay tin cũng chỉ bùi ngùi nhớ
nhau.
23/11/2013
Đỗ Đình Tuân
THƠ MỪNG THỌ CỤ LỤC Một lần trót dại trèo cây Sẩy chân xuýt nữa thì bay về trời Vợ con tá hỏa rụng rời Khẩn trương chạy chữa nên ngườ...
Ước chi có được phép màu
Trả lờiXóaVề thời niên thiếu,cùng nhau cởi truồng
cởi truồng tắm mưa