25/12/2021
(Ảnh chụp 12/2016)
Đỗ Đình Tuân
愛山
Ái Sơn
吾何愛,愛隹山 Ngô hà ái, ái
duy san
不遠湮霞遠世間 Bất viễn yên hà viễn thế gian
举目有天雲色五 Cử mục hữu thiên vân sắc ngũ
低頭滿地草花閒 Đê đầu mãn địa thảo hoa nhàn
梅嘲雪曉知春暖Mai trào tuyết hiểu tri xuân noãn
栢立冬風茂歲寒Bách
lập đông phong mậu tuế hàn
風雨不迷填海志Phong vũ bất mê điền hải chí
葉舟寧待泛长瀾Diệp chu ninh đãi phiếm tràng
lan.
Dịch nghĩa:
Yêu núi
Ta thích gì? Chỉ thích núi thôi,
Không xa mây khói mà xa cõi đời
Ngước mắt trông trời có mây năm sắc
Ngẩng đầu nhìn đất hoa cỏ xanh tươi
Hoa mai cười tuyết, biết khí xuân ấm đã đến
Cây bách tươi tốt lúc gió đông chịu được khí lạnh
Mưa gió không làm nản chí định lấp bể
Thuyền lá dành chơi khoảng sông dài.
Dịch thơ:
Yêu núi
Yêu gì ? yêu núi quê ta
Không xa mây khói mà xa cõi đời
Ngẩng nhìn năm sắc mây trời
Cúi trông đầy đất hoa tươi cỏ tràn
Mai cười tuyết biết xuân sang
Thông xanh gió rét đông hàn đến nơi
Sấm mưa không nản chí người
Một con thuyền lá du chơi nghìn trùng.
Đỗ Đình Tuân dịch thơ
Ghi thêm bản dịch cũ:
Ta yêu gì ? Chỉ yêu núi đây
Xa cõi đời nhưng gần khói mây
Ngửa mặt nhìn trời mây ngũ sắc
Cúi đầu ngắm đất có hoa đầy
Hoa cười tuyết sáng hay xuân ấm
Bách trước gió hàn rõ dáng ngay
Lấp biển chí trai lòng chẳng đổi
Sấm mưa thêm giục cánh buồm bay.
*Nguyễn Phong (1542-1625): Người làng Kiệt Đặc (nay thuộc phường Văn An, thành phố Chí Linh),Tự Tuyết Đường, hiệu là Thiềm Tấu. Ông còn để lại 2 bài thơ: Ái Sơn và Ngụ Hứng.
DỊCH HỒI HƯƠNG NGẪU THƯ
CỦA HẠ TRI CHƯƠNG
Hạ Tri Chương (chữ Hán: 賀知章; 659 - 744), người Vĩnh Hưng, Việt Châu (nay là Tiêu Sơn, tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc), tự Quý Chân (季真), hiệu Thạch Song (石窗), cuối đời xưng hiệu là Tứ Minh cuồng khách (四明狂客) là một thi nhân nổi tiếng thời Đường. Đương thời, ông cùng với Trương Húc, Trương Nhược Hư, Bao Dung được gọi là Ngô trung tứ sĩ (Bốn danh sĩ đất Ngô). Hạ Tri Chương còn là bạn vong niên với Lý Bạch, dù hơn Lý đến hơn bốn chục tuổi. Tương truyền, khi đọc đến các bài thơ Thục đạo nan, Ô thê khúc, ông cảm thán nói Lý: "Này con trai, cậu chính là tiên mắc đọa (Trích tiên nhân)". Hai người kết bạn rất thân.
Tác phẩm nổi tiếng nhất của ông trong lịch sử văn học Trung Quốc là hai bài thơ theo thể thất ngôn tứ tuyệt có tên gọi là Hồi hương ngẫu thư (Về quê tự dưng viết).Sách Toàn Đường thi sưu tầm lại được 20 bài thơ, trong đó hai bài Hồi hương ngẫu thư là nổi tiếng nhất, được ông sáng tác khi từ quan về quê thăm nhà sau hơn năm mươi năm xa cách.
回鄉偶書其一 Hồi hương ngẫu thư kỳ 1
少小離家老大迴,Thiếu tiểu ly gia, lão đại hồi,
鄉音無改鬢毛摧。Hương âm
vô cải, mấn mao tồi.
兒童相見不相識,Nhi đồng
tương kiến, bất tương thức,
笑問客從何處來。Tiếu vấn,
khách tòng hà xứ lai?
Dịch nghĩa
Tuổi trẻ ra đi, già mới về,
Giọng nhà quê vẫn không đổi, râu tóc đã rụng hết.
Trẻ con trong thấy, không nhận ra,
Cười hỏi, khách từ phương nào đến?
Dịch thơ
Trẻ đi già mới trở về
Tóc râu rụng hết giọng quê vẫn còn
Về làng gặp lũ trẻ con
Chúng cười hỏi lão người phương nào về ?
Đỗ Đình Tuân dịch thơ
回鄉偶書其二 Hồi hương ngẫu thư kỳ 2
離別家鄉歲月多,Ly biệt
gia hương tuế nguyệt đa,
近來人事半消磨。Cận lai
nhân sự bán tiêu ma.
惟有門前鏡湖水,Duy hữu
môn tiền Kính hồ thuỷ,
春風不改舊時波。Xuân phong
bất cải cựu thời ba.
Dịch nghĩa
Xa cách quê nhà đã nhiều năm tháng,
Gần đây xóm làng con người nửa đã thay đổi mất.
Duy chỉ có Kính hồ ở trước cửa,
Gió xuân về vẫn không thay đổi con sóng xưa.
Dịch thơ
Xa quê mấy chục năm liền
Gần đây người vật đều thêm tồi tàn
Duy còn hồ Kính trước làng
Gió xuân vẫn gợn những làn sóng xưa.
Đỗ Đình Tuân dịch thơ
16/08/2021
Đỗ Đình Tuân
NHỚ
VỀ HAI LỚP ĐÁ BIA
(Lớp
10A và 10B khóa 1966-1969
Trường Cấp 3 Chí Linh – hệ 10/10)
1.Lăm nhăm (55) năm ngày ấy đã qua rồi
Tôi mới bước vào nghề còn trẻ lắm
Nhiều khao khát muốn chuyên sâu hồng thắm
Phơi phới lòng tôi sống rất say mê
2.Hai lớp học trò trong xóm Đá Bia
Tôi đã trải hết lòng gắn bó
Tiếng hát tiếng cười của các em ngày đó
Nay còn như văng vẳng ở bên tai
3.Hai lớp học trò hơn năm chục gái trai
Lớp thưa vắng qua nhiều kỳ nhập ngũ
Đến cuối khóa chỉ còn non một nửa
Nửa già kia đã vác súng lên đường
4.Thành, Phụng, Tâm, Tròn, Cậy, Đức, Ngái, Dương…
Những trò gái tuổi đời vừa thiếu nữ
Cậu Thế, cậu Dung, Cậu Thung, cậu Tỏa…
Ai đậm lùn, ai mảnh khảnh xương xương ?
5.Và nhớ nhất mùa ôn thi cuối khóa
Đèn lung linh đến lớp những đêm hè
Buổi toán, buổi sinh, buổi văn, buổi sử
Thày cùng trò ôn tập tận canh khuya.
6.Giờ đã cuối cuộc đời thành bạn già tất cả
Thày trò xưa cùng lên lão cả rồi
Nếu gặp lại trò xưa lớp cũ
Nhắc tên quen chưa chắc nhận ra người.
7.Tôi thành lão giáo già nơi phố nhỏ
Bán hoang sơ phố vẫn như làng
Sẵn tiếng chim kêu, bốn mùa hoa nở
Đời bình dân thoáng đã tuổi vàng.
8.Tuổi vàng đến là suối vàng sắp sửa
Thường tình thôi tự cổ đến giờ
Đoạn trước mặt ngắn dài không tính nữa
Mép cuộc đời tôi cứ sống vô lo.
9.Cùng trang lứa ngày càng thêm vắng vẻ
Chỉ câu thơ chén rượu một mình
Nghêu ngao hát những bài hát cũ
Bấm sô lô mấy nốt tính tình.
10.Cũng vui chán chả cần gì to tát
Tự mình vui, mình hứng thú, đam mê…
Chợt nghe tin lớp trò xưa họp mặt
Đá Bia ơi… ký ức gọi tôi về…
27/07/2021
Đỗ Đình Tuân
Ghi thêm: Ảnh minh họa là ảnh lớp 10B. Tôi chưa có ảnh
lớp 10A. Khi nào có ảnh sẽ minh họa thêm sau.
Mười năm “đầu bẩy’
lá vèo đưa
Lên tuổi tám mươi tính tự giờ
Mí xụp ngó nhìn thêm nhập nhoạng
Tai lòi nghe ngóng chỉ lơ mơ
Đều đều trưa tối còn ham rượu
Thỉnh thoảng vui buồn cũng vẫn thơ
Nặng nhẹ xin từ vai gánh vác
Tuổi già mong được sống vô lo.
11/07/2021
Đỗ Đình Tuân
QUA THĂM NHÀ ẢO DIỆU THƯ
Nhà thật đến lâu
rồi
Giờ đã quên mất lối
Như chim chích vào rừng
Nhà ảo giờ mới tới
Thấy tre xanh phủ
bóng
Đâu thấy nàng Diệu Thư ?
Khoảng Hồn người Viễn Tưởng
Có nhớ về quê xưa ?
27/06/2021
Đỗ Đinh Tuân
ĐÂU CẦN THUỐC QUÝ
Trông ai vùa trẻ
lại vừa tươi
Dưới nắng vườn trưa nhoẻn miệng cười
Đầu đội mũ nan nom yểu điệu
Tay mang túi xách rõ ăn chơi
Chú Hưng Vân Nội *thơ thêu dệt
Bác Đỗ Làng Riêng** nháy tuyệt vời
Xem ảnh đọc thơ thêm tỉnh khỏe
Đâu cần rượu quý để bôi người ?
20/06/2021
Đỗ Đình Tuân
·
Vân
Nội: tên làng của Nguyễn Đức Hưng
·
Làng
Riêng: Tên làng của Đỗ Đinh Tuân
CHỊ THU ĐẸP LẮM, TƯƠI NHIỀU
Song Thu đại tỷ đẹp,
nhiều tươi
Đỗ Đũa nhà em sướng
bật cười
Ngắm ảnh tao nhân xin
yết kiến
Xem văn mặc khách ghé
vô chơi
Toàn phường lục đục
làm thơ tả
Khắp phố tung tăng
gắng vẽ vời
Tiểu đệ xin dùng chai
thuốc quí*
Đem dâng bác Đỗ để xoa
người.
18/06/2021
Nguyễn Đức Hưng.
*Thuốc chữa đau lưng, nhức mỏi
( Lâu lắm rồi thử một bài Đường luật,
có chỗ nào chưa đúng xin được các Đường luật gia góp ý ạ)
1.CHỬI LAN TẶC!
( Bài chửi
thuê cho chị Thu Việt Nguyễn)
Hồ điệp đơm hoa uốn trĩu cành
Trộm kia sao nỡ bứng đi nhanh?
Mất công tưới tắm - cây tươi tốt
Tốn sức vun trồng - lá biếc xanh
Hận kẻ yêu hoa thành đạo tặc
Trách người thích cảnh hoá gian manh.
Trộm ơi nếu có vào phây búc
Đọc được lời bà chớ nín thinh!
10/3/21
Nhật Thành
Tên trộm lan nhà chị Thu Việt sau khi đọc bài CHỬI LAN TẶC của NT
thì bất chấp cả cô vít, tức tốc bắt xe đi Chí Linh ( Hải Dương) để cậy Đường
thi gia Đỗ Đình Tuân lên tiếng hộ. Nghe trình bày hoàn cảnh,, Đỗ tiên sinh mở
máy,bàn phím lách cách trong vòng một nốt nhạc:
3.CỨ MẦN
THINH!
(Viết hộ tên trộm hoa lan của Thu Việt Nguyễn
Họa nguyên vận bài CHỬI LAN TẶC của Nhật Thành)
Hoa lan hồ điệp nở tươi cành
Ngó thấy lẽ nào rảo bước nhanh?
Muốn ngắm mầu hoa xinh rạng rỡ
Thích sờ sắc lá biếc xanh xanh
Nhẹ nhàng nhấc chậu treo lơ lửng
Lặng lẽ ôm chùm hương mỏng manh
Ai tiếc ai căm thi cứ chửi
Thích hoa thèm ngắm tớ mần thinh.
10/03/2021
Đỗ Đình Tuân
A, muốn mần thinh thì cho mần thinh. Nhưng phải có điều kiện! Trên
đời này ai cho không ai cái gì! NT thay lời khổ chủ ra điều kiện đây:
4.CỨ VIỆC
MẦN THINH
Miễn sao Hồ điệp vẫn tươi cành
Ta bảo mấy điều ngươi chép nhanh:
Đêm đêm phải nhớ lau hoa thắm
Sáng sáng đừng quên chuốt lá xanh
Cái đẹp soi tâm người hướng thiện
Hoa xinh rọi mặt kẻ gian manh
Nhìn hoa nếu đổi tâm thay tính
Được rồi, xin cứ việc mần thinh!
11/3/21
Nhật Thành
Bài thơ của mình bị Đường luật gia họ Đỗ nhận xét là niêm lộn tùng
phèo. Nhưng kệ, mình chỉ quan tâm đến cái sự chửi. Tên lan tặc lại cầu cứu, Đỗ
tiên sinh “nhoáy” một phát, có ngay:
5.TỚ VẪN
THINH
Muốn có hoa chơi phải tốt cành
Điều này tớ hiểu rất chi nhanh
Đêm cầu trời đất phun sương ẩm
Sớm tỉa lá vàng để lá xanh
Trưa thưởng mùi hương bay phảng phất
Chiều nhìn cánh thắm nét mong manh
Người khuyên ta vậy ta nghe vậy
Chứ lộn tam bành tớ vẫn thinh
11/03/2021
Đỗ Đình Tuân
Kiểu này thì chí nguy! Lan tặc có tiẻn sinh chống lưng, làm sao
đây? Thôi, đã liều cưỡi lên lưng ... trộm, ngán gì răng gãy miệng toe. Chửi tiếp:
6.CHỚ MẦN
THINH!
Đằng ấy mê hoa bứng cả cành
Tiền không muốn mất, thó cho nhanh
Lười chăm nhác tưới cây còn tốt?
Biếng xới thưa vun lá có xanh?
Nhớ lấy: hoa tươi thường dễ héo
Đừng quên: cái đẹp vốn mong manh
Ta khuyên ngươi vậy đừng ngoan cố
Chớ giả ngu ngơ, giả nín thinh!
11/3/21
Nhật Thành
Đã trót nên phải trét, quả người đời nói không sai! Trót bưng trộm
rồi, giờ lại đổ thừa cho khổ chủ! Thật là hết thuốc chữa:
7.NGẪM LẠI
PHẢI NÓI
Đã trót yêu hoa phải bứng cành
Bứng cành bê chậu mốt chơi nhanh
Thương cô Thu Việt toi cành biếc
Ngộ ả Nhật Thành trố mắt xanh
Hoa chậu không coi thì mất chậu
Hoa ngươi sơ hở chẳng còn manh
Từ nay hoa hoét nên gìn giữ
Kẻ trộm mò vào chớ nín thinh !
Đỗ Đình Tuân
11/03/2021
(Nhật Thành tổng hợp)
Nhân ngày mồng tám tháng ba
Tặng em những cơn buồn ngủ
Lơ mơ kéo đến la đà
Đặt mình ngáy như kéo gỗ
Li bì đến bảnh mắt ra
Tinh thần nhẹ nhàng khoan khoái
Cười chào ngày mới ha ha…
08/03/2021
Đỗ Đình Tuân
Đầy sân giọt giọt đọng như hoa
Độ ẩm siêu cao nước bão hòa
Thành những hạt mưa nhàn nhã vậy
Không cần bay cao làm mưa sa ?
01/03/2021
Đỗ Đình Tuân
Hôm kia mơ tiết xuân về
Hôm nay ngủ mệt ngủ mê đêm rồi
Sáng ra mù mịt bầu trời
Cánh hồng cánh bưởi rụng rơi khắp vườn
01/03/2021
Đỗ Đình Tuân
THƠ MỪNG THỌ CỤ LỤC Một lần trót dại trèo cây Sẩy chân xuýt nữa thì bay về trời Vợ con tá hỏa rụng rời Khẩn trương chạy chữa nên ngườ...