Mai ơi, xin hãy chia đau
Với bà chủ ruột đang nhàu như
dưa
Khuyên bà hãy rán sớm trưa
Chăm vườn, vui chợ…cho thưa
nỗi buồn !
24/2/2014
Đỗ Đình Tuân
Và bốn câu thơ về cây mai của bà chủ:
Thơ phúc đáp của bà chủ:
Tan buổi chợ-lúc hoàng hôn
Về nhà quạnh quẽ,nỗi buồn khó cân
Ước chi như cặp Thu-Tuân
Vẫn dí dủm
tựa tuổi xuân
Ngày nào.
Về nhà quạnh quẽ,nỗi buồn khó cân
Ước chi như cặp Thu-Tuân
Vẫn dí dủm
tựa tuổi xuân
Ngày nào.
Và bốn câu thơ về cây mai của bà chủ:
Đã sắp hết tháng giêng rồi
Cây mai trước cửa vẫn ngời sắc hoa
Nhìn hoa,càng héo lòng ta
Người buồn,cảnh đẹp sao mà ngược nhau!
Gớm, thầy cô vẫn "dí dủm" phết nhỉ. Chả trách...
Trả lờiXóaEm không thích hai câu sau của cô Thu. Đành rằng cuộc đời chẳng chiều lòng người nhưng vẫn thấy nao nao khi đọc hai câu cuối này. Phải không thầy Tuân?
Trả lờiXóaBà chủ ở đây không phải là cô Thu đâu. Là một bạn thơ khác đấy. Vì lý do tế nhị không nên không tiện nêu tên.
Trả lờiXóa