Thứ Tư, 23 tháng 8, 2023

THƠ TRONG "NHỮNG CÁNH HẠC VỀ TRỜI"

 


BÙI NGỌC QUYẾT

VỀ LÀNG

Chí Linh Nhân Huệ xa gì
Mà sai ít dịp tôi về làng tôi
Muốn đi thăm hết mọi người
Vẫn như cái tuổi đôi mươi tôi về
Mỏi chân không thấy bạn bè
Nhớ thời bom đạn lại se thắt lòng
Cháu con nên vợ nên chồng
Bao người chị gói má hồng vào khăn
Để dầy thêm những nếp nhăn
Cho tàn nguội những lò than rực hồng
Chị tôi thầm dẹp lửa nồng
Để cùng bầu bạn làm ông làm bà
Nay dù bom đạn đã qua
Vết thương còn buốt xương da bao người
Song vàng nước chẳng buồn trôi
Bạt ngàn ngô biếc cuối trời vẫn xanh
Kiếp người còn mất mong manh
Chỉ non nước mãi như tranh hoạ đồ
Tôi mang theo một cánh cò
Trăng in bến nước con đò trong sương
Chí Linh mảnh đất quê hương
Trọn đời để nhớ để thương trong lòng.

(Trang 56-Hương Côn Sơn tập 2-1998)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

ĐẾM TIỀN

Ông ngồi giương kính đếm tiền Đồng tiền mỏng thế mà liền với xương Tiền này là khoản tiền lương Là tiền năm tháng chiến trường cho ta ...