Thứ Tư, 25 tháng 10, 2023

THƠ TRONG "NHỮNG CÁNH HẠC VỀ TRỜI"

 


VŨ NGỌC DOANH

CẢM TẠ

Chẳng may phải cắt ruột thừa
Được Ban Chủ nhiệm buổi trưa thăm liền
Tổ thơ trực tiếp thường xuyên
Đứng quanh giường bệnh động viên kịp thời
Tinh thần-Thang thuốc tuyệt vời
Làm cho bệnh giảm khỏi mười phần trăm
Thâm tâm càng hiểu thêm rằng
Nghĩa tình đồng đội là trong lúc này
Làm gì đền đáp được đây
Hứa khi khỏi bệnh thêm dầy trang thơ.

(Trang 13-HCS tập 1-1998)

GIẤC MƠ XUÂN

Chiều xuân lững thững trên đèo
Buông cương, thả ngựa vội theo bóng hình
Xa xa khóm trúc xinh xinh
Đến gần thiếu nữ mình mình ta ta
Mảng vui trăng đã xế tà
Ngựa lần theo cỏ băng ra chốn nào
Gập ghềnh bược thấp bước cao
Tay nâng, chân bước như vào động tiên
Thầm thì thề thốt trao duyên
Trăm năm hò hẹn ván thuyền từ đây
Chập chờn nửa tỉnh nửa say
Giật mình tỉnh giấc… còn ngây ngất tình…

(Trang 36-HCS tập 3-2003)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

ĐẾM TIỀN

Ông ngồi giương kính đếm tiền Đồng tiền mỏng thế mà liền với xương Tiền này là khoản tiền lương Là tiền năm tháng chiến trường cho ta ...