TRÍ DŨNG
(Lê Quang)
VỚI
CHÍ LINH
Tôi lại về với Kiếp Bac, Côn Sơn
Thuở ấu thơ xưa mang nặng nỗi buồn
Chí Linh sao xa vời cô quạnh quá
Rừng thẳm, khe sâu, đất cằn sỏi đá
Áo mẹ đen, trời cũng xẫm mầu đen
Trong hồn tôi những tưởng đã dần quên.
Bỗng cách mạng về núi rừng vươn dậy
Đồng ruộng, phố phường đổi đời từ đấy
Theo Đảng đi liền mấy cuộc trường chinh
Lời thề “Quyết chiến, quyết thắng” giữ đinh ninh
Từ đường 5 ra chiến trường Đông Bắc
Cùng đồng đội chín năm dài đánh Pháp
Với Chí Linh hằng giữ trọn niềm tin
Bền Tắm, Đồng Trâu chí vững gan bền
“Thủ đô thép”-Nơi giặc từng nộp xác
Đất thiêng ấy-Đường tôi về Việt Bắc
Qua biên thuỳ hay trở lại quê hương
Chí Linh ơi nặng nghĩa những dặm đường
Có mẹ ta chờ, có em ta đợi
Rồi mấy bận mấy kẻ thù phản bội
Lên Bắc, vào Nam rầm rập quân mình
Đánh giặc trời vẫn nhớ đất Chí Linh.
Mười bốn năm sau thống nhất hoà bình
Giã từ quân ngũ
Tôi trở về giữa tuổi sáu mươi hai
Chí Linh xưa giờ xanh núi, xanh trời
Đường rộng mở, nhà cao tầng san sát
Áo chị áo em tươi mầu lộng sắc
(Chuyện thần kỳ như một giấc mơ tiên)
Đẹp lắm tình người vẹn vẻ y nguyên
Sao Đỏ, Côngh Hoà hừng hừng khí thế
Giữa tưng bừng bỗng mắt tôi ứa lệ
Thương đồng đội mình khuất nẻo nơi xa
Để muôn đời sống mãi núi sông ta
Để dưới trời đua sắc vạn loài hoa…
Lòng bồi hồi ngẫm suy lời Bác dặn
“Là lính chiến chớ thắng kiêu, bạ nản
Nhất tướng công thành vạn cốt khô
Sức mạnh nhân dân như nước vỡ bờ
Đẩy thuyền, lật thuyền do dân định đoạt
Với Đảng cầm quyền nguy cơ lớn nhất
Là quan liêu biến chất tự nơi mình
Chủ nghĩa cá nhân đội lốt thay hình
Tội ác ấy phải diệt trừ tận gốc…”
Một thời trai đứng dưới cờ Tổ quốc
Tự hỏi mình làm được mấy phần trăm
Như lời thề, lời Bác đã dạy răn ?
Tròn tuổi bẩy mươi
Lần thứ hai Đảng trao huy hiệu
Một đời người lại được có hôm nay
Trước Đàng kỳ tôi biết nói gì đây
Để xứng với tuổi vàng-50 năm Đảng
Để thoả ý Bác Hồ xưa khuyên dặn
Để mát hồn đồng đội tháng năm qua
Từ chiến trường gần dến chiến trường xa…
Tôi nguyện giữ sắc cờ tươi trên ngực
Nhuộm thắm nữa áo xanh mầu quân phục
Lo vẹn toàn tình nghĩa với ân nhân
Hứa trọn đời là chiến sĩ nhân dân
03/02/1997
(Trang 14đến16-HCS tập 2-1998)
ƯỚC
HẸN
Mẹ cho con sông dài biển rộng
Chị cho em tấm áo mùa đông
Anh cứu đời em bằng mạng sống
Ai hẹn trao ai ?
Cả tấm lòng…
Biển rộng sông dài con đi đã đến
Áo chị nhường em ấm mãi ngày đông
Với sông núi hồn anh thành bất diệt
Chỉ có lời thề…
Vĩnh viễn là
không…!
(Trang
17-HCS tập 2-1998)
NHỚ MỘT VÌ SAO
Kính liệt sĩ Phedro Trần Văn Chỉ tức Trọng Kim
Đảng viên cộng sản thôn Sa Vĩ xã Trà Cổ
Đêm ấy trời sao khuất một vì
Có người con của đảo ra đi
Bãi dài, cát trắng, màn sương bạc
Biển lạnh, trăng tà khóc biệt ly !
Chúng giết anh phơi xác giữa đồng
Còn bày trò “Rút phép thông công”
Lời nguyền son sắt anh trọn vẹn
Ý chúa, ơn đời, nợ núi sông…
Từ thuở trời sao khuất một vì
Anh-Người chiến sĩ-đã ra đi
Trong đời chưa gặp gương nào đẹp
Hơn dáng hình anh phút tử ly !
Chinh chiến em qua khắp nẻo đường
Tháng ngày dầu dãi mấy phong sương
Phút giây đôi lúc lòng xao xuyến
Vẫn có anh nâg bước dặm trường.
Bốn sáu năm qua mấy đổi dời
Em về thăm lại - chị, anh ơi !
Thầm thì sóng vỗ ru cồn cát
Mà ngỡ đâu đây ấm giọng người.
07/1996
(Trang 13-Lời ru của biển *-2004)
*Tập thơ của Trí Dũng (Tức Lê Quang)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét