Ông ngồi
giương kính đếm tiền
Đồng tiền mỏng thế mà liền với xương
Tiền này là khoản tiền lương
Là tiền năm tháng chiến trường cho ta
Nhăn nheo đôi cánh tay già
Đếm đi đếm lại vẫn là thế thôi
Ông ngồi đếm lá vàng rơi
Quẩn quanh đếm lại quãng đời ngày xưa
Quãng đời dãi nắng dầm mưa
Gian nan đếm đủ mà chưa đếm tiền
Đếm tiền thuở ấy chưa quen
Bây giờ học đếm thì duyên đã già
Người ta đếm mặc người ta
Còn mình thanh thản thế mà lại vui.
Trí Dũng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét