Cô giáo không già
(Tặng
Em Thúy Vui nhân ngày Thày, trò
PTTH Chí
linh gặp mặt tại
22 Trần Duy Hưng Hà nội 23/4/2016)
Gặp Em vui lắm Vui ơi!
Nhớ Em ngày ấy luôn vui nhất trường.
Em cười lại càng dễ thương,
Tung tăng Em bước vào trường cấp ba.
Tóc dài da trắng mượt mà,
Ngày đầu tôi tưởng Em là học sinh.
Giờ vào lớp tôi giật mình,
Em là cô giáo tiếng anh mới về,
Thế rồi tôi cứ mải mê,
Ngày nào tôi cũng đi về theo Em,
Họp hội đồng dưới ánh đèn,
Em như một đóa hoa sen quê nhà,
Một năm rồi một năm qua,
Em bồng cháu bé sang nhà tôi chơi,
Ngập ngừng không nói lên lời,
Em chào ,Em sắp xa rồi Chí Linh.
Thế rồi những chuyện mưu sinh,
Đã gói lại hết tâm tình năm xưa.
Ba mươi năm đã có thừa,
Hôm nay gặp lại vẫn ưa nét nhìn.
Chuyện trò ríu rít như chim,
Trông ra đã thấy bóng nghiêng tà tà.
Bây giờ Em đã lên Bà,
Em là cô giáo không già trong tôi
Hà Nội : 24/4/2016
Cẩm TúGặp Em vui lắm Vui ơi!
Nhớ Em ngày ấy luôn vui nhất trường.
Em cười lại càng dễ thương,
Tung tăng Em bước vào trường cấp ba.
Tóc dài da trắng mượt mà,
Ngày đầu tôi tưởng Em là học sinh.
Giờ vào lớp tôi giật mình,
Em là cô giáo tiếng anh mới về,
Thế rồi tôi cứ mải mê,
Ngày nào tôi cũng đi về theo Em,
Họp hội đồng dưới ánh đèn,
Em như một đóa hoa sen quê nhà,
Một năm rồi một năm qua,
Em bồng cháu bé sang nhà tôi chơi,
Ngập ngừng không nói lên lời,
Em chào ,Em sắp xa rồi Chí Linh.
Thế rồi những chuyện mưu sinh,
Đã gói lại hết tâm tình năm xưa.
Ba mươi năm đã có thừa,
Hôm nay gặp lại vẫn ưa nét nhìn.
Chuyện trò ríu rít như chim,
Trông ra đã thấy bóng nghiêng tà tà.
Bây giờ Em đã lên Bà,
Em là cô giáo không già trong tôi
Hà Nội : 24/4/2016
26/04/2016
Đỗ Đình Tuân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét