Sau rất nhiều cố
gắng để giữ lại chiếc răng hàm số 37, làm người lính hộ vệ cuối cùng, nhưng
không hiệu quả. Người lính ấy quá đơn độc, bị đủ các loại sâu bệnh tấn công,
cuối cùng cũng nghiêng ngả, lung lay. Thế là đành phải chia tay với người bạn “Ngọt
bùi cay đắng từng chia sẻ”, suốt hơn bẩy mươi năm qua, vào hồi 9 giờ 30 phút
sáng ngày hôm qua (29/12/2014). Mình chỉ nhờ hai cháu nhổ răng “làm vệ sinh cái
răng nhổ ấy cho bác để bác giữ làm kỷ niệm”. Các cháu OK ngay.
Chào ngô rang, đậu phụng
Chào bánh đa, cùi dừa
Chào chân gà, tai lợn…
Từ nay anh xin chừa !
Nhường cho người phần CỨNG
Anh chỉ nhai phần MỀM
Trên giường đời mộng đẹp
Chỉ nghe lời RU ÊM…!
30/12/2014
Đỗ Đình Tuân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét