Thứ Tư, 16 tháng 4, 2014

Cảnh giác







Ốm qua mầm bệnh vẫn trong người
Trận chiến coi như tạm nghỉ thôi
Cứ phải lắng nghe dò ý địch
Ngo ngoe động đậy chặt luôn vòi
Lơ là cảnh giác không đầu óc
Lập tức bùng ngay dễ đứt đuôi
Bớt những thú vui trần tục cũ
Thanh tâm tĩnh trí nhẹ nhàng vui.

17/4/2014
Đỗ Đình Tuân

2 nhận xét:

  1. Thanh tâm tĩnh trí nhẹ nhàng vui,mới ốm dậy đã có người mượn bật lửa:
    HN tin rằng anh sẵn sàng giúp kẻ thiếu thốn.


    BẬT LỬA HẾT GA
    (Họa bài”Cái bật lửa”của Kim Liên)

    Máy nhà em đã hết ga
    Đá còn quẹt mãi chẳng ra lửa hồng
    Lựa chiều em cũng kỳ công
    Vừa quẹt vừa giữ cũng không được gì!

    Máy anh Tuân tốt cực kỳ
    Muốn sang mượn chút phòng khi nhỡ hàng
    Nhưng mà chỉ dám nuốt khan
    Sợ Thu nhìn thấy cô nàng lại…cơn!

    Thôi đành cố nhịn vẫn hơn
    Tuân mời em chỉ ghi ơn và cười?
    Trăm năm bực cái sự đời
    Đói mà chịu nhịn Tuân ơi!Hiểu mình?(!)

    Nhân Hưng,ngày 13-8-2012
    (Sửa chữa,ngày 16-4-201)
    Tạ Anh Ngôi

    Trả lờiXóa
  2. Bọn đàn ông các anh thì chắc là ai cũng sẵn sàng cả. Chỉ ngại là các "bà chủ" không cho mượn, hoặc các "quý khách" không thèm mượn thôi. Cái ông họ Tạ này hay hóc hách lắm. Anh đã trả lời ông ta bằng bài thơ sau:
    nhịn thì chuyện ấy thường thôi
    chị em nhịn đói thì tôi cũng thèm
    ốm người bỏ máy không xem
    đọc thơ Ngôi mới thử đem ra nhìn
    bầu xăng ổ đá vẫn nguyên
    bánh răng khẽ động lửa đèn đã ngoi
    sẵn sàng mình bật ngay thôi
    xăng thơm đá nhạy mấy mồi cũng cho
    chỉ e chuyện giữa các o
    lên cơn tá hỏa lại vò đầu nhau.

    Trả lờiXóa

AI MUA...TÔI KHÔNG...?

                                         Ai mua , tôi bán tôi cho                               Giá mua chỉ một cánh cò chiều đông,   ...