愛山
Ái Sơn
吾何愛,愛隹山 Ngô hà ái, ái
duy san
不遠湮霞遠世間 Bất viễn yên hà viễn thế gian
举目有天雲色五 Cử mục hữu thiên vân sắc ngũ
低頭滿地草花閒 Đê đầu mãn địa thảo hoa nhàn
梅嘲雪曉知春暖Mai trào tuyết hiểu tri xuân noãn
栢立冬風茂歲寒Bách
lập đông phong mậu tuế hàn
風雨不迷填海志Phong vũ bất mê điền hải chí
葉舟寧待泛长瀾Diệp chu ninh đãi phiếm tràng
lan.
Dịch nghĩa:
Yêu núi
Ta thích gì? Chỉ thích núi thôi,
Không xa mây khói mà xa cõi đời
Ngước mắt trông trời có mây năm sắc
Ngẩng đầu nhìn đất hoa cỏ xanh tươi
Hoa mai cười tuyết, biết khí xuân ấm đã đến
Cây bách tươi tốt lúc gió đông chịu được khí lạnh
Mưa gió không làm nản chí định lấp bể
Thuyền lá dành chơi khoảng sông dài.
Dịch thơ:
Yêu núi
Yêu gì ? yêu núi quê ta
Không xa mây khói mà xa cõi đời
Ngẩng nhìn năm sắc mây trời
Cúi trông đầy đất hoa tươi cỏ tràn
Mai cười tuyết biết xuân sang
Thông xanh gió rét đông hàn đến nơi
Sấm mưa không nản chí người
Một con thuyền lá du chơi nghìn trùng.
Đỗ Đình Tuân dịch thơ
Ghi thêm bản dịch cũ:
Ta yêu gì ? Chỉ yêu núi đây
Xa cõi đời nhưng gần khói mây
Ngửa mặt nhìn trời mây ngũ sắc
Cúi đầu ngắm đất có hoa đầy
Hoa cười tuyết sáng hay xuân ấm
Bách trước gió hàn rõ dáng ngay
Lấp biển chí trai lòng chẳng đổi
Sấm mưa thêm giục cánh buồm bay.
*Nguyễn Phong (1542-1625): Người làng Kiệt Đặc (nay thuộc phường Văn An, thành phố Chí Linh),Tự Tuyết Đường, hiệu là Thiềm Tấu. Ông còn để lại 2 bài thơ: Ái Sơn và Ngụ Hứng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét