( Lâu lắm rồi thử một bài Đường luật,
có chỗ nào chưa đúng xin được các Đường luật gia góp ý ạ)
1.CHỬI LAN TẶC!
( Bài chửi
thuê cho chị Thu Việt Nguyễn)
Hồ điệp đơm hoa uốn trĩu cành
Trộm kia sao nỡ bứng đi nhanh?
Mất công tưới tắm - cây tươi tốt
Tốn sức vun trồng - lá biếc xanh
Hận kẻ yêu hoa thành đạo tặc
Trách người thích cảnh hoá gian manh.
Trộm ơi nếu có vào phây búc
Đọc được lời bà chớ nín thinh!
10/3/21
Nhật Thành
Tên trộm lan nhà chị Thu Việt sau khi đọc bài CHỬI LAN TẶC của NT
thì bất chấp cả cô vít, tức tốc bắt xe đi Chí Linh ( Hải Dương) để cậy Đường
thi gia Đỗ Đình Tuân lên tiếng hộ. Nghe trình bày hoàn cảnh,, Đỗ tiên sinh mở
máy,bàn phím lách cách trong vòng một nốt nhạc:
3.CỨ MẦN
THINH!
(Viết hộ tên trộm hoa lan của Thu Việt Nguyễn
Họa nguyên vận bài CHỬI LAN TẶC của Nhật Thành)
Hoa lan hồ điệp nở tươi cành
Ngó thấy lẽ nào rảo bước nhanh?
Muốn ngắm mầu hoa xinh rạng rỡ
Thích sờ sắc lá biếc xanh xanh
Nhẹ nhàng nhấc chậu treo lơ lửng
Lặng lẽ ôm chùm hương mỏng manh
Ai tiếc ai căm thi cứ chửi
Thích hoa thèm ngắm tớ mần thinh.
10/03/2021
Đỗ Đình Tuân
A, muốn mần thinh thì cho mần thinh. Nhưng phải có điều kiện! Trên
đời này ai cho không ai cái gì! NT thay lời khổ chủ ra điều kiện đây:
4.CỨ VIỆC
MẦN THINH
Miễn sao Hồ điệp vẫn tươi cành
Ta bảo mấy điều ngươi chép nhanh:
Đêm đêm phải nhớ lau hoa thắm
Sáng sáng đừng quên chuốt lá xanh
Cái đẹp soi tâm người hướng thiện
Hoa xinh rọi mặt kẻ gian manh
Nhìn hoa nếu đổi tâm thay tính
Được rồi, xin cứ việc mần thinh!
11/3/21
Nhật Thành
Bài thơ của mình bị Đường luật gia họ Đỗ nhận xét là niêm lộn tùng
phèo. Nhưng kệ, mình chỉ quan tâm đến cái sự chửi. Tên lan tặc lại cầu cứu, Đỗ
tiên sinh “nhoáy” một phát, có ngay:
5.TỚ VẪN
THINH
Muốn có hoa chơi phải tốt cành
Điều này tớ hiểu rất chi nhanh
Đêm cầu trời đất phun sương ẩm
Sớm tỉa lá vàng để lá xanh
Trưa thưởng mùi hương bay phảng phất
Chiều nhìn cánh thắm nét mong manh
Người khuyên ta vậy ta nghe vậy
Chứ lộn tam bành tớ vẫn thinh
11/03/2021
Đỗ Đình Tuân
Kiểu này thì chí nguy! Lan tặc có tiẻn sinh chống lưng, làm sao
đây? Thôi, đã liều cưỡi lên lưng ... trộm, ngán gì răng gãy miệng toe. Chửi tiếp:
6.CHỚ MẦN
THINH!
Đằng ấy mê hoa bứng cả cành
Tiền không muốn mất, thó cho nhanh
Lười chăm nhác tưới cây còn tốt?
Biếng xới thưa vun lá có xanh?
Nhớ lấy: hoa tươi thường dễ héo
Đừng quên: cái đẹp vốn mong manh
Ta khuyên ngươi vậy đừng ngoan cố
Chớ giả ngu ngơ, giả nín thinh!
11/3/21
Nhật Thành
Đã trót nên phải trét, quả người đời nói không sai! Trót bưng trộm
rồi, giờ lại đổ thừa cho khổ chủ! Thật là hết thuốc chữa:
7.NGẪM LẠI
PHẢI NÓI
Đã trót yêu hoa phải bứng cành
Bứng cành bê chậu mốt chơi nhanh
Thương cô Thu Việt toi cành biếc
Ngộ ả Nhật Thành trố mắt xanh
Hoa chậu không coi thì mất chậu
Hoa ngươi sơ hở chẳng còn manh
Từ nay hoa hoét nên gìn giữ
Kẻ trộm mò vào chớ nín thinh !
Đỗ Đình Tuân
11/03/2021
(Nhật Thành tổng hợp)
Thơ hay thơ hay, mời các bạn tham khảo các thông tin sau >> Bệnh răng miệng của người già có nguy hiểm ?
Trả lờiXóa