Thứ Hai, 16 tháng 1, 2017

Trái đầu vụ







ĐỖ ĐÌNH TUÂN

Trái vườn nhà

Đã hơn bốn chục năm qua
Cây tôi trồng mới chịu ra trái đầu
Thỏa lòng chờ đợi bấy lâu
Gom mấy trái đầu đãi bạn gần xa
Trái tươi ngắt ở vườn nhà
Dẫu chua dẫu chat vẫn là trái thơm.

17/01/2017
Thị xã Chí Linh



NGUYỄN THỊ TÔ  HÀ

Về lại ngày xưa

Một vùng nắng giữa miền mưa
Một vùng thực giữa miền mơ ngọt ngào
Một vùng tỉnh giữa chiêm bao
Một vùng nhớ giữa khát khao đợi chờ…
Bao giờ về lại ngày xưa
Tuổi em mười bảy còn vừa mắt anh
Thuở nhận những lá thư xanh
Những bông hồng thắm anh dành tặng em
Để còn ấm mãi trong tim
Một thời thiếu nữ êm đềm tình anh
28/11/2011
Thành phố Tuy Hòa



TRẦN THỊ HỒNG MINH

Gặp lại…

50 năm gặp lại,
Chúng mình đều đã già,
Kỉ niệm trường ngày ấy,
Chẳng bao giờ phôi pha.

19/12/2016
Thành phố Hưng Yên



ĐỖ THỊ TRANG KIM

Bên Tây…

Bên Tây gạo nếp có đầy.
Asia shof bán suốt ngày Thầy ơi
Gà lạnh hay là gà tươi ?
Cửa hàng siêu thị khắp nơi tha hồ...,
Muốn ăn cứ nhặt về cho
Khổ riêng một nỗi lại lo mập ù
Nhịn ăn vẫn béo thù lù
Ngửi thôi mà vẫn vù vù tăng cân !
Thế nhưng tháng cũng vài lần
Xôi gà hoa quả  đôi tuần thắp hương
Cầu xin Phật rủ lòng thương
Độ cho bốn bể, năm phương an lành
Tuổi trẻ công toại danh thành
Người già mạnh khoẻ gia đình yên vui.
Thơ con cóc em viết xong rùi
Trò cũ năm mới góp vui với cả nhà !!!!!!

16/01/2017
CHLB Đức

2 nhận xét:

  1. Bọn nó

    Bọn nó có đặc điểm là:
    Tô Hà càng già càng sinh *
    Hồng Minh càng già cáng mập **
    Trang Kim càng già càng tăng cân ***
    Riêng thày Tuân****
    Càng già
    Càng móm
    Càng hóm
    Càng vui
    Hay kiếm tiếng cười
    Làm thơ con cóc.

    * Tô Hà làm trong nghề truyền hình có "Kỹ thuật làm đỏm" tốt hơn.
    ** Hồng Minh chồng chiều nên chăm sóc rất chu đáo.
    ***Trang Kim sống trong hoàn cảnh xã hội tự do và kinh tế phát triển con người phởn phơ không cần ăn cũng lớn: "Ngửi thôi mà vẫn vù vù tăng cân"
    **** Thày Tuân là một nhà giáo nghèo, trường kỳ sống trong hoàn cảnh thiếu thốn nên bị "đẹn" không lớn được. Đã thế lại hay ăn của độc nên càng chóng già, chóng "tiều tụy". Đến già mới ngộ ra thì đã muộn. Đành làm thơ con cóc để "cười trừ" thay cho thuốc bổ. Không rõ là có "béo thêm" được chút nào không ?

    Trả lờiXóa
  2. Khách lãng du thấy bài thơ của chị Tô Hà hay quá, cũng xin họa một bài cho vui
    NẮNG, MƯA, HOA, LÁ, EM VÀ ANH
    (Họa nguyên vận bài thơ VỀ LẠI NGÀY XƯA của chị Tô Hà)
    Dịu dàng hạt nắng, giọt mưa
    Đan nhau với khóm hoa trưa ngạt ngào
    Hoa yêu hạt nắng biết bao
    Lá yêu giọt nước để trao mong chờ...
    Vãn vật nay, sẽ là xưa
    Nắng, mưa, hoa, lá còn đùa tình anh
    Hoa khoe sắc, lá đua xanh
    Chỉ tình anh vẫn ngọt lành với em
    Nắng thì sưởi ấm vào tim
    Mưa thì mưa vẫn còn tìm môi anh.
    19/01/2017
    Nguyễn Đức Hưng

    Trả lờiXóa

AI MUA...TÔI KHÔNG...?

                                         Ai mua , tôi bán tôi cho                               Giá mua chỉ một cánh cò chiều đông,   ...