Có đâu được vậy…?
(Bài họa lại)
Có đâu được vậy
người ơi
Cũng mong có
đoạn cuối đời như ai
Bởi chưng chẳng
có tiền tài
Cho nên cái khó
đeo đai còn vần
Sống đời một lão
thường dân
Của kho chỉ có
một sân gió trời
Trăng đầy rồi lại trăng vơi
Hễ khi trái gió dở trời lại ho
Nhiều đêm chẳng dám ngủ khò
Vợ xinh vợ trẻ lại lo trộm dòm
Hết giúp vợ lại hộ con
Mặt trời xuống núi việc còn lan man...
Có đâu như bác thư nhàn...?
Đỗ Mỗ
3-2016
PHỤ CHÉP BÀI THƠ CỦA NGÔ NHƯ SÂM
Tự họa
(Tặng ông Đỗ ĐìnhTuân, sau khi ông “thoái chức”)
Người mà đến thế thì thôi,
Tài hoa đến vậy trên đời mấy ai.
Có tài đâu dám cậy tài,
Chỉn e cùng với chữ tai một vần.
Yên thân chức “phó thường dân”,
(Tặng ông Đỗ ĐìnhTuân, sau khi ông “thoái chức”)
Người mà đến thế thì thôi,
Tài hoa đến vậy trên đời mấy ai.
Có tài đâu dám cậy tài,
Chỉn e cùng với chữ tai một vần.
Yên thân chức “phó thường dân”,
Quẩn
quanh trong bốn “góc sân khoảng trời”.
Lặng xem thế sự đầy vơi,
Ung dung vui sống cuộc đời hàn nho.
Đêm đêm cao gối ngủ khò,
Lỏng then, ngỏ cửa, không lo trộm …nhòm.
Việc nhà phó mặc vợ con,
Bình chân như vại sớm hôm thanh nhàn.
Cử Mỗ
3-2016.
Lặng xem thế sự đầy vơi,
Ung dung vui sống cuộc đời hàn nho.
Đêm đêm cao gối ngủ khò,
Lỏng then, ngỏ cửa, không lo trộm …nhòm.
Việc nhà phó mặc vợ con,
Bình chân như vại sớm hôm thanh nhàn.
Cử Mỗ
3-2016.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét