Thứ Hai, 30 tháng 4, 2018
Thứ Năm, 26 tháng 4, 2018
Thứ Sáu, 20 tháng 4, 2018
Thứ Sáu, 13 tháng 4, 2018
Thứ Tư, 11 tháng 4, 2018
Một ông bố trong con mắt trẻ thơ
Ai cũng bảo “người em yêu nhất là mẹ và người yêu mẹ nhất là em nhưng em
cho rằng điều đó không đúng. Người em yêu nhất là bố và bố là người yêu em
nhất. Bố em là Nguyễn Kế Hiếu, 42 tuổi.
Bố em có dáng người thấp, đậm với cái bụng to, khác bố nhà người ta bụng
thon 6 múi. Bố nhà người ta đầu bóng vì vuốt keo, bố em đây đầu bóng vì lâu
ngày chưa gội. Bố nhà người ta trán cao, hiểu biết rộng dài, bố em đây trán dô,
siêu "lầy".
Bố nhà người ta mắt ánh lên sự nghiêm nghị, bố em đây mỗi khi làm sai là
mắt láo liên như quạ vào chuồng lợn. Bố nhà người ta môi bặm lại nghiêm túc, bố
em miệng chỉ có cười suốt ngày.
Bố nhà người ta tài giỏi, độc lập, vợ con nể phục, bố em đây bị vợ mắng
suốt ngày để rồi tối đến rủ em lên giường ngủ sớm, nhưng thực ra là để hai bố
con trùm chăn nói xấu mẹ. Bố nhà người ta được cấp dưới ngưỡng mộ, bố em đây
làm tài xế xe ôm cho các cô, các bác. Bố em còn thua xa bố nhà người ta.
Nhưng bố em sẵn sàng ký vào bản tự kiểm điểm của em mà không mách mẹ; sẵn
sàng che giấu khuyết điểm của em; sẵn sàng nghe cuộc gọi phê bình của cô; sẵn
sàng thức đến 3, 4 giờ sáng đợi em làm xong bài và đi ngủ; sẵn sàng ngồi bên
cùng em "cày" Toán khó mấy tiếng đồng hồ; sẵn sàng thức dậy sớm mỗi
sáng để gọi em dậy, mặc dù bố còn thèm ngủ hơn em; sẵn sàng nhường em miếng
trứng cá ngon lành mà bố rất thích; sẵn sàng cho em mượn iPad vào cuối tuần với
lý do là "cho nó giải trí thêm chút"; sẵn sàng đánh xe đến lớp đón
em, cho dù phải bỏ một buổi họp quan trọng; sẵn sàng đấu hài với em, tán chuyện
linh tinh cùng em để "giúp nó giảm stress"…
Bố em rất khéo năn nỉ mẹ đừng đánh em, hoặc nhận tội thay để em không bị mẹ
mắng. Mấy câu ấy thường chỉ là mấy câu như: "Khiếp sáng sớm đài đã hát dân
ca, cải lương hay vọng cổ rồi à?", "Trời đánh còn tránh miếng ăn
nhé!", "Ê, hình như có Giọng hát Việt rồi kìa!",… đủ để nhắc
khéo mẹ và em thoát nạn.
Nói thế thôi nhưng đối với em, một người bố như thế là tất cả rồi. Bố chả
bao giờ khiến em buồn hay khóc. Bố luôn là anh hùng giải cứu em khỏi những trận
lôi đình của mẹ, giúp em yêu Toán như xưa, giúp em đi học đúng giờ…
Cảm ơn bố rất nhiều! Con chúc "Papa" luôn mạnh khỏe, sớm hết bệnh
tiểu đường và sống lâu mãi với chúng con, "Papa" nhé!
Nguyễn Phan Anh
Thư
(HS lớp 5 Trường TH Hà Huy Tập, Vinh, Nghệ An)
(HS lớp 5 Trường TH Hà Huy Tập, Vinh, Nghệ An)
Thứ Ba, 10 tháng 4, 2018
Song ẩm
Hôm nay thưởng trà tuyết
Lại vắng chị Cả Gừng
Nằn nì và khẩn thiết
Song Thu mới uống chung.
Lại vắng chị Cả Gừng
Nằn nì và khẩn thiết
Song Thu mới uống chung.
10/04/2018
Đỗ Dình Tuân
Đỗ Dình Tuân
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)
AI MUA...TÔI KHÔNG...?
Ai mua , tôi bán tôi cho Giá mua chỉ một cánh cò chiều đông, ...
-
1.. 礼尚往来,来而不往非礼也。 ( 礼 记 ) Lễ thượng vãng lai, lai nhi bất vãng phi lễ dã. (lễ ký) (Lễ coi trọng việc...
-
(Nảy từ một ý thơ của Hồng Nga) Tuổi thơ là TUỔI THIÊN THẦN Ai mà chẳng ước cởi trần tắm mưa Lớp người sắp hóa người xưa...
-
81. 君子之德 风,小人之德草,草上之风,必偃。 ( 孔子 ) Quân tử chi đức phong, tiểu nhân chi đức thảo, thảo thượng chi phong, tất yển. (Khổng Tử) (Đức củ...