Thứ Hai, 30 tháng 5, 2016

Nhớ...




Nhớ già năm rưỡi trước
Người đẹp và hoa tươi
Giờ hoa đã tàn héo
Người cũng thành chia phôi.


31/05/2016
Đỗ Đình Tuân

Xướng họa với Nguyễn Trân Trân


                                                      
                                                        THÀNH QUẢ


BÀI XƯỚNG

Thành quả thì thành quả rồi 
Bán na một thuở - Lên đồi làm rau 
Đõ này không có thuốc sâu 
Làm sạch để giữ cái đầu ông Tuân 
Để cho sách "Tứ và vần" 
Tiếp tục tái bản người thân được nhờ 
Nếu ăn rau bẩn đầu đơ
Còn đâu tối tối bình thơ với nàng
                         Nguyễn Trân Trân 

BÀI HỌA

Cũng thu được mấy đợt rồi
Gắng công cho mảnh vườn đồi xanh rau
Nhà dùng nên chẳng phun sâu
Đục thân đục quả đau đầu ông Tuân
Ngày rau đêm mới gieo vần

Tự vui là chính người thân nào nhờ
Cái đầu cũng đã hơi đơ
Lâu lâu mới dám bình thơ cùng nàng.

                                Đỗ Đình Tuân

Xướng họa với Võ Sỹ Nam




CỦ KHOAI LẠ
(Họa nguyên vận bài Vịnh củ khoai của Võ Sỹ Nam)

Chẳng giống y nguyên giống nửa vời
Nhìn lông nhìn rễ biết là tươi
Mông to khá giống mông cô ả
Da đỏ hồng hơn "vỏ thịt" người
Hiếm có xem ra nhiều kẻ chuộng
Luộc nhừ chắc hẳn ít người xơi
Đã lên fecebook cần chi ghé
Cứ tải về xem cũng đã đời.

Đỗ Đình Tuân 30/05/2016

Phụ chép bài thơ của Võ Sỹ Nam

VỊNH CỦ KHOAI

Bức hoạ người trao thật tuyệt vời!
Tầm đâu rõ khéo củ khoai tươi!
Mông to háng rộng tìm đâu thấy?
Da đỏ lông trơn hiếm ở đời!
Quân tử Hiền nhân nhìn cũng khoái
Phàm phu tục tử thấy muốn xơi
Hôm nào ghé Nghệ mang theo nhé!
Trước ngắm sau măm mới đã đời.


Võ Sỹ Nam. 5/4/2016.

Thứ Ba, 24 tháng 5, 2016

Mừng sinh nhật Thanh Dạ




Nhân ngày sinh nhật chúc Thanh Dạ
May mắn thành công trên mọi ngả
Gia đình êm ả sớm thêm dâu
Bầu bạn bốn phương vui tá lả...

25/05/2016
Đỗ Đình Tuân

Ngơ ngác ?




Người dân
Ngày bình thường
Đổ mồ hôi làm ra của cải
Nuôi mình
Nuôi gia đình
Nuôi làng
Nuôi nước...

Khi có giặc
Lại còn thêm góp máu xương
Giữ gìn quê hương, đất nước...

Vậy mà
Ngày xưa
Làm được bát ăn
Kêu ơn Trời, ơn Phật, ơn vua
Ngày nay
Kêu ơn Đảng, ơn Bác

Tôi hỏi tại sao ???
Nhiều người ngơ ngác

Chưa ai dám nghĩ thật
Chưa ai dám nói thật
Một điều hiển nhiên
Vua phải chịu ơn dân
Đảng phải chịu ơn dân
Dân không chịu ơn họ

Nếu chưa ơn trả nghĩa đền
Cũng đừng nặng nợ nhân dân.

25/05/2016
Đỗ Đình Tuân


Tổng thống Obama nói gì khi gặp một số đại diện của XHDS VN?

Posted by adminbasam on 24/05/2016

24-5-2016
Cuộc gặp kéo dài trên dưới một tiếng, thảo luận về nhân quyền, xã hội dân sự, và hợp tác Việt-Mỹ. Obama đúng là tổng thống của một nền dân chủ, nơi lãnh đạo có thói quen và động lực để lắng nghe người dân. Ông cũng là một người hoạt động xã hội, tổ chức cộng đồng trước khi tham gia hoạt động chính trị. Chính vì vậy, cuộc nói chuyện rất cởi mở, thực chất, và thân tình hơn là một cuộc tiếp xúc ngoại giao.
– Tổng thống Obama khẳng định sự quan tâm và cam kết của chính phủ Hoa Kỳ và cá nhân ông với các giá trị dân chủ, nhân quyền và tự do. Đó chính là lý do dù ông đi đâu cũng muốn tiếp xúc với xã hội dân sự và người dân. Việc ông gặp với XHDS Việt Nam cũng không phải là một ngoại lệ.
– Ông khẳng định tự do, dân chủ và nhân phẩm phải do nhân dân và chính phủ của mỗi quốc gia thúc đẩy và kiến tạo. Chẳng có ai bên ngoài mang được điều đó cho nước khác. Kinh nghiệm của ông cho thấy khi người dân lên tiếng, khi chính phủ thấy được lợi ích của tự do sáng tạo, tự do hội họp, tự do kinh doanh thì khi đó xã hội mới thay đổi và phát triển.
– Hoa Kỳ sẵn sàng hợp tác với chính phủ Việt Nam, mở rộng quan hệ hợp tác, và luôn luôn hỗ trợ để mở rộng không gian cho xã hội dân sự hoạt động và phát triển. Ông tin rằng một quan hệ sâu rộng sẽ tạo ra nhiều cơ hội để đối thoại về nhân quyền, tự do và dân chủ hơn với chính phủ và nhân dân Việt Nam.
– Ông biết và thất vọng vì một số đại diện của xã hội dân sự không thể đến cuộc họp này vì bị ngăn cản. Đây cũng là bằng chứng cho những hạn chế còn tồn tại, và những khó khăn của các cá nhân, tổ chức xã hội dân sự hoạt động ở Việt Nam.
– Ông cam kết Hoa Kỳ sẽ tiếp tục trao đổi với chính phủ Việt Nam về những ý kiến của các đại diện xã hội dân sự về quyền tự do hiệp hội, tự do biểu tình, tự do biểu đạt, tự do tôn giáo, tự do thông tin…Ông tin tưởng rằng ngoài quan hệ về thương mại, an ninh thì việc chia sẻ giá trị cũng quan trọng cho một mối quan hệ lâu bền.
TÁI BÚT
Tái bút 1: Nói chung cuộc gặp rất nhẹ nhàng làm cho mình không hiểu tại sao an ninh lại phải ngăn cản một số đại diện XHDS tham gia cuộc họp này. Rõ ràng cuộc họp này mang tính biểu tượng rất lớn và sự ngăn cản một số nhà hoạt động dân sự hàng đầu tham gia giống như việc bỏ một hạt sạn vào bát cơm mời khách!
Tái bút 2: Mình nói nhiều đến công việc và mối quan tâm của mình. Có một kiến nghị mình muốn phía Hoa Kỳ hỗ trợ nếu có thể là hợp tác với Bộ công an để đào tạo về kỹ năng quản lý biểu tình một cách ôn hòa và phi bạo lực đúng theo chuẩn mực quốc tế. Điều này không chỉ tốt cho người dân mà cho cả Bộ công an.
Tái bút 3: Mình đồng ý với Tổng thống Obama rất nhiều đó là tự do, dân chủ và bình đẳng chỉ có thể có được khi nhân dân và chính phủ quốc gia đó muốn có nó. Chẳng ai có thể mang lại, dù đó là Hoa Kỳ, Liên Hợp Quốc hay Liên minh châu Âu. Đối thoại là quan trọng, và đối thoại chỉ xảy ra khi chúng ta lên tiếng, lắng nghe và minh bạch trong hoạt động của mình.
Tái bút 4: Mình khẳng định tay Tổng thống Obama rất ấm đúng như bạn nữ sinh trao hoa đã nói. Ấm đến mức nào xin mời mọi người đến bắt tay mình.
Tái bút 5: Mình chạy sô nên giờ mới họp xong và có rất nhiều cuộc gọi nhỡ. Coi như chia sẻ thông tin ở đây để các bạn báo chí, hoặc an ninh ở các A và PA không phải mời mình đi café nữa. Những điều mình có thể chia sẻ thì cũng như cái status này mà thôi!
____

MAI KHÔI ĐÃ NÓI GÌ VỚI TỔNG THỐNG

24-5-2016
Ca sĩ Mai Khôi trong buổi gặp gỡ TT Obama. Nguồn: Reuters
Ca sĩ Mai Khôi trong buổi gặp gỡ TT Obama. Nguồn: Reuters
Cách đây 1 tuần Mai Khôi đã hỏi các bạn muốn Mai Khôi chuyển thông điệp gì tới Tổng Thống Obama, và bây giờ, vừa mới đây Mai Khôi đã có cuộc họp với tổng thống và đã cố gắng nói toàn bộ mong muốn của các bạn cho tổng thống nghe, mặc dù thời gian rất có hạn.
Mai Khôi đã truyền thông điệp rằng: Người dân Việt Nam muốn và cần được quyền tự do tụ tập để được biểu tình ôn hoà. Gần đây biểu ngữ ”cá cần nước sạch, dân cần minh bạch ” đã trở thành một câu kêu gọi thống khiết nhất và cũng mạnh mẽ nhất từ phía người dân.
Ngoài ra dân VN cần được quyền tự do ngôn luận, không phải để chống phá gì nhà nước mà để họ có thể nói lên những điều bức xúc trong lòng và đưa ra ý kiến để những quyết định của đất nước được đúng đắn hơn. Mai Khôi và các nghệ sĩ khác của Việt Nam cần được tự do sáng tạo, ca hát và biểu diễn mà không cần phải xin bất kỳ một giấy phép nào. Nghệ thuật mà phải xin phép và bị duyệt thì làm sao phát triển được. Sự tin tưởng giữa nhà nước và nhân dân cần được phát triển theo hướng này.
Mai Khôi cũng đã nêu rõ những quyền này của người dân Việt Nam cần phải được áp dụng trên thực tế, không chỉ trên giấy như trong bao nhiêu ký kết quốc tế nhà nước Việt Nam đã ký rồi.
MK cũng không phải ngây thơ đến mức không biết là chưa chắc Mỹ có thể hoặc sẽ giúp để đáp ứng được những mong muốn này. Tuy nhiên, Mai Khôi biết đây là môt cơ hội duy nhất để nói lên những mong đợi của người dân Việt Nam trong những ngày gặp gỡ của hai nhà nước Hoa Kỳ và Việt Nam. Tổng thống đã nói với Mai Khôi rằng ông ấy rất quan tâm đến những vần đề này, đó là những quyền vô cùng cơ bản của con người.
Mai Khôi hy vọng rằng ông ấy sẽ khuyến khích được nhà nước Việt Nam đảm bảo những quyền này cho người dân thì hàng triệu người dân Việt Nam sẽ vô cùng ngưỡng mộ và biết ơn ông.
P.s.Mai Khôi không nói xấu chế độ, cũng không xin chạy qua Mỹ hoặc yêu cầu điều gì có lợi cho cá nhân Mai Khôi.
Dĩ nhiên những vấn đề quá riêng tư của các bạn thì Mai Khôi không truyền tải được chẳng hạn như một số người xin được giải quyết chuyện nợ nần, chuyện bị cướp đất, một số người muốn tặng tổng thống 1 bài thơ…v..v…rõ ràng là các bạn thừa hiểu tổng thống không thể nghe và không thể giải quyết những vấn đề riêng tư cho các bạn.
_____
24-5-2016
Chị Do Nguyen Mai Khoi đăng stt sau cuộc họp nhanh với TT Hoa Kỳ Obama, chị tường thuật lại, ý là: Mai Khôi đã truyền thông điệp rằng: Người dân Việt Nam muốn và cần được quyền tự do tụ tập để được biểu tình ôn hoà… Ngoài ra dân VN cần được quyền tự do ngôn luận…
Tuy nhiên, gần đây, khi trả lời pv của BBC, bà Hoàng Oanh, một đại diện XHDS có mặt trong buổi họp báo nói rằng bà không thấy đại diện nào nói về vấn đề chính trị, và các đại diện đều chỉ nói về lĩnh vực mà mình hoạt động. Đồng thời bà cũng nhấn mạnh rằng, CS Mai Khôi chỉ đòi quyền tự do biểu diễn.
Trước buổi họp báo của Mai Khôi, bản thân Bình có nhờ Mai Khôi gửi đến ngài Tổng thống thông điệp, nguyên văn:
“Nhờ chị chuyển lời đến TT, ngoài việc những nhà Hoạt động XH bị canh chừng hoặc bắt cóc, thì vấn đề tự do ứng cử, lập hội, hội họp cần phải được phía VN thực hiện nghiêm túc trước khi muốn Hoa Kỳ nới lỏng các lệnh cấm. Mọi sự thoả thuận cần phải theo lộ trình bằng không tất cả những lời hứa về nhân quyền mà Hoa Kỳ từng đưa ra đều trở thành suồng sĩnh. Nhờ chị nhấn mạnh rằng, tù nhân lương tâm Trần Huỳnh Duy Thức đang tuyệt thực đến ngày thứ 7 và có thể tính mạng anh ấy bị đe doạ. Cảm ơn chị nhiều nhé!”
Đành rằng, vấn đề của anh Thức liên quan đến pháp luật VN thì có thể bàn đến ở 1 nơi khác. Tuy nhiên tôi mong những điều còn lại là đúng sự thực mà Mai Khôi đã đăng bài.
Như vậy, trước sự kỳ vọng của nhiều bạn bè, người dân, tôi mong rằng chị Mai Khôi sẽ sớm có câu trả lời về việc này, dù có hay không thì mọi thứ cũng cần phải rõ ràng.

25/05/2016
Nguồn: Ba SÀm 

Thứ Hai, 23 tháng 5, 2016

Vẫy chào Tổng thống...




24/05/2016
Đỗ Đình Tuân

Người dân Việt với Tổng thống Mỹ





24/05/2016
Đỗ Đình TUân 

Thơ đồng tác (2)



Ngửi đường...

-Mới hàm tiếu đã mãn khai
Khách xa tìm đến biết ai chỉ đường ?
-Hoa còn để lại mùi hương
Khách xa sẽ ngửi thấy đường mà đi !

24/05/2016
Trương Quang Thứ
Đỗ Đình Tuân

Gửi niềm kỳ vọng




Cả Hà Nội
Cả Việt Nam
Hồ hởi thân tình
Đón chào Tổng thống Obama
Ngưỡng mộ
Xem như Tổng thống của mình

Như muốn gửi niềm kỳ vọng
Một ngày mai không xa
Việt Nam ta
Sẽ cất cánh bay trên bầu trời xanh tự do
Sẽ vững vàng đi
Trên bãi cỏ xanh dân chủ

Thật sự
Không trá hình

Nhưng muốn bay phải cất nổi mình 
Chớ như con hạc chầu đình
Nhờ ai nhấc hộ cái mình ấy cho...?

24/05/2016
Đỗ Đình Tuân




Nữ cố vấn gốc Việt đặc biệt trong phái đoàn Tổng thống Obama thăm Việt Nam

Sau hơn 36 năm rời quê hương, bà Elizabeth Phu đã quay trở lại Việt Nam với tư cách một công dân Hoa Kỳ, là cố vấn của Tổng thống Obama và có mặt trong phái đoàn công du của ông tới Việt Nam lần này.

Người phụ nữ gốc Việt 39 tuổi này là Giám đốc phụ trách các vấn đề Đông Nam Á và châu Đại dương của Nhà Trắng và là thành viên của Hội đồng An ninh Quốc gia Hoa Kỳ.
Bà Phu đã có 15 năm kinh nghiệm làm việc với hai đời Tổng thống Mỹ là George Bush và Obama cùng các Bộ trưởng Quốc phòng tiền nhiệm và đương nhiệm trong vấn đề ngoại giao và an ninh quốc gia Mỹ.
Với tư cách là cố vấn các vấn đề Đông Nam Á và châu Đại Dương, bà Elizabeth Phu là người lên kế hoạch cho những chính sách đối ngoại với các quốc gia Đông Nam Á và ASEAN, đồng thời bà cũng là người tham vấn cho Tổng thống Obama cách ứng phó với các sự kiện ngoại giao, quân sự, kinh tế trong khu vực.
Đối với Việt Nam, bà Phu là thành viên chủ chốt tham gia các công tác chuẩn bị, dàn xếp các thỏa thuận chính trị, kinh tế, quốc phòng trong các cuộc gặp gỡ giữa lãnh đạo hai nước, cụ thể như chuyến thăm của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng hay Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng tới Mỹ thời gian vừa qua và chuyến thăm Việt Nam lần này của ông Obama.
Trước khi tới Việt Nam, bà Phu cũng có nhiều dịp công du tới các quốc gia Đông Nam Á như Myanmar hay Malaysia cùng Tổng thống Obama.
Tại các nước này, bà có dịp thể hiện tiếng nói của mình về những chính sách của nước Mỹ, đặc biệt là chính sách đối với người tị nạn cũng như kể lại câu chuyện của bản thân và quá trình vươn lên khẳng định mình của một người từng là “người lạ” trên đất Mỹ.
Bà Elizabeth Phu từng nói: “Hoa Kỳ là một đất nước chào đón tất cả mọi người cần sự giúp đỡ, những người muốn làm việc chăm chỉ và tìm kiếm một cuộc sống tốt đẹp hơn cho gia đình".
Trong chuyến đi tới Kuala Lumpur vào năm ngoái, bà Phu cùng các nhân viên Nhà Trắng có dịp ngồi dưới hàng ghế khán giả, lắng nghe bài phát biểu của Tổng thống Obama.
Ông Obama đã nhắc lại nguồn gốc Đông Nam Á của mình, ông thậm chí còn nói được tiếng Indonesia và giải thích tại sao việc Hoa Kỳ xoay trục sang châu Á lại quan trọng đến vậy.
Đây cũng chính là nhiệm vụ mà bà Phu là thành viên đóng vai trò chủ chốt.
“Khu vực Đông Nam Á là ngôi nhà của lòng nhân ái, với những nền kinh tế đang phát triển nhanh nhất thế giới. Và đó là trọng tâm trong chính sách đối ngoại của tôi”, ông Obama khẳng định.
Trong những năm làm việc tại Nhà Trắng, bà Phu đã giúp ông Obama hình thành các chính sách ở Đông Nam Á, khu vực được Tổng thống Hoa Kỳ hướng đến để tạo dựng các mối quan hệ đồng minh chiến lược và thương mại.
Phó Cố vấn an ninh quốc gia Hoa Kỳ, ông Benjamin Rhodes, từng khẳng định trong chuyến thăm Malaysia năm ngoái cùng bà Phu: “Chúng tôi không đóng cửa đối với những người cần sự giúp đỡ và chúng tôi cần phải hỗ trợ các nước cũng đang chào đón người tị nạn như Malaysia, Jordan hay Thổ Nhĩ Kỳ.
Đó không chỉ là một thông điệp nhân đạo mà còn là vì lợi ích của các quốc gia.
Những người tị nạn đến từ các nước Đông Nam Á đã thành công tại Mỹ và đóng góp rất nhiều cho nước Mỹ. Đó là những gì chúng tôi được hưởng lợi”.
Và câu chuyện của bà Elizabeth Phu chính là một dẫn chứng hùng hồn nhất mà chính quyền Hoa Kỳ muốn nhắc tới.
Bà tốt nghiệp trường trung học Miramonte ở Oakland và theo học tại ĐH UC Berkeley và UC San Diego.
Trong ba năm trở lại đây, bà Phu đứng trong hàng ngũ các chuyên gia Hội đồng An ninh quốc gia tại Nhà Trắng và trở thành Giám đốc phụ trách các vấn đề Đông Nam Á và châu Đại Dương.
Câu chuyện gia đình của bà Phu vào năm 1978 giờ đây được bà nhắc đến nhẹ nhàng như một kỷ niệm cũ.
“Dù là một người tị nạn đến từ một quốc gia đang phát triển nhưng tôi vẫn có thể lớn lên thành công trên nước Mỹ và có cơ hội tuyệt vời được làm việc trong Nhà Trắng. Điều này khiến tôi cảm thấy vô cùng tự hào”, bà Phu chia sẻ.

24/05/2016
Đỗ Đình Tuân

Tác phẩm của bé Sam






23/05/2016
Đỗ Đình Tuân

Chủ Nhật, 22 tháng 5, 2016

Mãn khai




23/05/2016
Đỗ Đình Tuân

Thơ đồng tác...




Khói

Hình như hun nhà hàng xóm
Rõ thật là hóm...?

Có người thấp thỏm
Lo hàng xóm bị hun
Trông thấy khói um
Lòng như lửa cháy...?

22/05/2016
Tạ Anh Ngôi  + Đỗ Đình Tuân


Thứ Bảy, 21 tháng 5, 2016

Ủ phân hun







22/05/2016
Đỗ Đình Tuân

Xướng họa với Trần Thị Lam



05.05.2016
XƯỚNG VÀ HỌA – ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG ANH?
Phùng Hoài Ngọc 
Tác giả bài Xướng: Trần Thị Lam, GV.THPT chuyên Hà Tĩnh
TRAN THI LAM VÀ BÀI THO ĐAT NUOC minh
Thưởng thức và bàn luận
 Một chú chim thức sớm hơn bầy đàn, cất một tiếng hót (xướng), bạn hữu trong đàn hưởng ứng hót theo (họa). Và sau đó, ríu ra ríu rít các loại thanh âm, có khi hòa điệu có khi chỏi nhau. Tạo nên một sinh hoạt có thể vui vẻ, có thể mâu thuẫn nhau. Đó là cuộc chơi XƯỚNG- HỌA. Con người cũng vậy, cần có xướng họa trong quá trình sống và tìm chân lý.
 Nỗi khát khao tự do, dân chủ về chính trị của nhân dân Việt Nam ngày nay chỉ nhúc nhích từng chút, nhọc nhằn, thậm chí phải đổi bằng máu, ít nhất TỰ DO trong văn học cũng đã bắt đầu khởi sắc.
Bài thơ Trần Thị Lam gồm 5 khổ thơ như một ngũ hành, gói gọn đất nước ở trong.
Có thể rút gọn bằng 5 cụm từ ngữ. NGỘ – LẠ-  BUỒN- THƯƠNG – SẼ VỀ ĐÂU ?
đi theo sau chủ ngữ chung là ĐẤT NƯỚC.
Đây là một bài thơ trữ tình, chen một vài hình ảnh hiện thực chỉ là phụ họa cho khổ thơ đầu. “Đất nước” ở đây là giai đoạn hiện tại, giai đoạn mà ông Nguyễn Phú Trọng TBT tự hào “thời đại rực rỡ nhất trong lịch sử”. Vì là người cùng thời, bài thơ cô Lam khởi động tranh luận và bác bỏ quan điểm của ông Trọng.
Xét theo chiều dọc lịch sử văn chương, đã có những bài Đất Nước của Nguyễn Đình Thi, Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm mà học sinh trung học thuộc làu làu. Tới năm 2016, bài thơ Đất nước của cô Lam như một nối tiếp nhằm “họa” lại với tiền bối, theo cảm hứng so sánh lịch đại, để thấy đất nước đang xuống dốc và lụi tàn.
Nội dung chủ đạo của bài thơ thể hiện ngay ở khổ đầu:
Đất nước mình ngộ quá phải không anh?
Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn
Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm
Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi”.
Bốn khổ thơ sau chỉ còn là triển khai khổ 1, chứng minh đôi nét nổi bật. Tác giả đã tài tình chọn lựa hai hình ảnh chỉ rõ cái hào nhoáng giả dối của bộ mặt chế độ chính trị: Nhiều tượng đài lãnh tụ nghìn tỷ, trăm tỷ sánh đôi với chiếc bánh chưng 2000 kí lô của Cty du lịch chơi trội cho ra vẻ công tử Sài gòn gửi ra bắc góp giỗ Tổ Hùng vương. Đồng thời chỉ ra một hiện tượng người chết bất đắc kỳ tử trong tay công an mà báo chí đã nhiều phen tố cáo “Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay”. Khổ thơ 3 nói về thảm họa môi trường và cá chết, có lẽ đây là cú hích như giọt nước cảm hứng tràn ly. Khổ thơ 4 chỉ ra một hiện tượng khái quát cao: NỢ CÔNG, nợ nước ngoài mà thiên hạ không để ý.
Kết thúc với câu hỏi thiết tha và nghiêm khắc: “Ai trả lời giùm đất nước sẽ về đâu ?”.
Đến lượt bạn đọc khắp nơi lại HỌA bài thơ cô Lam.
Trên mạng FB, nhiều chục bài thơ PHỤ HỌA với cô Lam, liên tục được chia sẻ (share).
XướngHọa là một lối chơi thơ tao nhã từ xưa của tiền nhân. Bài Xướng xuất hiện đầu tiên, bài Họa sẽ sử dụng lại vần, đối luật của bài xướng. Nội dung bài họa sẽ tùy theo quan điểm mà chia ra hai lối: phụ họa thể hiện ý đồng tình, bổ sung, mở rộng, phản hoạ tỏ thái độ chống lại bài xướng. Bài Phản họa xưa nay rất ít thành công bởi “nội dung tư tưởng của nó trái với hình thức nghệ thuật”. Bài Xướng là trữ tình thì bài Phản hoạ hầu như chỉ là “cãi lộn, trả treo”.
Trước hết giới thiệu một số bài PHỤ HỌA khá hay:
ĐẤT NƯỚC MÌNH KHÔNG NGỘ QUÁ ĐÂU EM
Trần Kim Thành  02.05.2016  (gửi cô Trần Thị Lam)
Đất nước mình có gì ngộ đâu em!
Đến quyền con người giờ cũng không còn nữa,
Bốn ngàn năm để đời sau nguyền rủa
Những bất công thành rất đỗi bình thường (!)
Đất nước mình có gì lạ đâu em
Những dự án và tượng đài nghìn tỷ
được dựng lên đâu phải để kì vĩ
Sự xa hoa xây trên triệu mảnh đời! 
Đất nước mình chẳng buồn được nữa đâu em
Khi nỗi đau đã trở thành chai sạn.
Tài nguyên giờ chỉ còn rừng trơ và biển cạn,
Những cánh đồng hoang hóa xác xơ… 
Đất nước mình thương lắm em ơi!
Em thấy không, ngoài kia bao mảnh đời bất hạnh
Cứ miệt mài mưu sinh trong ngổn ngang nghịch cảnh
Chẳng bao giờ đòi hỏi tổ quốc ghi. 
Em đừng hỏi anh đất nước sẽ về đâu
Đừng hỏi trời xanh, hỏi người sau, người trước
Hãy hỏi thế hệ mình – đang làm chủ đất nước
Đã làm gì mà đất nước phải quặn đau…! 
Nhà báo JB. Nguyenhuuvinh phụ họa:
Đất nước mình chẳng có ngộ đâu em
Năm ngàn năm, dân cũng không cần lớn
Bởi ngày ngày đảng chăm cho bú mớm
Dân đói dài, đảng nhà nước phải “no”.
Đất nước mình vui quá chứ em
Biển giao “bạn vàng”, rừng cho Tàu thuê nốt
Rừng chẳng cần, biển chết thì cứ chết
Khẩu hiệu bây giờ là “còn đảng, còn ta”.
Tùng Bách: ĐẤT NƯỚC MÌNH KHÔNG NGỘ QUÁ ĐÂU EM”
(Gửi tác giả Trần Thị Lam)
Đất nước mình không ngộ quá đâu em
Bánh chưng nhỏ hay to cũng chỉ là chiếc bánh
Có dự án, có tượng đài – là trúng mánh
Còn sinh mạng CON hay NGƯỜI thì có khác gì nhau !
Đất nước mình không ngộ quá đâu em
Kìa, biển bạc- rừng vàng, đồng cò bay mỏi cánh
Nơi nào rừng xác xơ- chứng tỏ kiểm lâm hùng mạnh !
Tàu lạ ngoài khơi ?- Thuyền tạm náu nương bờ !
Nói điều này có ngộ quá không em ?
27/4/2016
Khúc Thi Tình 05:40 Ngày 03 tháng 05 năm 2016
Em muốn hỏi, đất nước sẽ về đâu?
Khi ngoài khơi, giặc Tầu đang xâm lấn
Khi cá chết, ít người biết nổi giận
Sợ triền miên, ai dám chặn giặc Trung? 
Nhìn nước mình mắt lệ cứ rưng rưng
Dân khốn khó, mất cả rừng lẫn biển
Mất quyền làm người, mất chí quyết chiến
Tất cả cúi đầu, phận kiến đành im 
Thương cho nước mình quặn thắt con tim
Biển nhiễm độc, đến đảo chim cũng chết
Cánh đồng khô, nước sông đang cạn kiệt
Cuộc sống người dân, tiệt hết mọi nguồn 
Đất nước mình giờ tràn ngập con buôn
Mua quan bán chức, chui luồn kiếm chác
Kiểm sát, Toà án, đồng tiền đâm toạc
Công an đánh dân mất xác chuyện thường 
Đất nước mình cán bộ quá nhiễu nhương
Thích hành dân trăm đường cho khốn khổ
Cái gì cũng hứa nhưng chỉ cho có
Làm chẳng ra sao, lại đổ tại người 
Đất nước mình giờ xơ xác, tả tơi
Trẻ chưa lớn đã rã rời teo tóp
Phận người nổi trôi giống như bèo bọt
Bệnh tật tràn lan xa xót giống nòi 
Đất nước mình gì cũng nhất đấy thôi
Chậm phát triển, nhưng ngất trời xa sỉ
Nổi tiếng công trình, tượng đài hoang phí
Tham nhũng tràn lan chỉ cán bộ mình

Một số comment thú vị:
 Em hỏi Anh nước mình sao lạ quá?
Anh đáp nước mình không lạ đâu Em.
Tuyên truyền dối trá, đạo đức suy đồi.
Người tranh nhau làm giàu bằng mọi giá. 
Em hỏi Anh nước mình sao thương quá?
Anh đáp nước mình thương lắm Em ơi!
Dân gánh nợ do quan tham để lại.
Những công trình bòn rút hết còn đâu. 
Em hỏi Anh nước mình sẽ về đâu?
Anh đáp nước mình rồi sẽ không còn.
Trừ khi dân mình bước qua sợ hãi.
Dám đứng lên đòi quyền sống làm người.
Phản hồi: Bài thơ của cô giáo Trần thị Lam đã làm thức tỉnh lòng yêu quê hương đất nước giống nòi của người Việt. Xin cảm ơn cô giáo Lam, rất vui khi thấy người Việt mình đang lớn lên .
Phản hồi 07:20 ngày 03 tháng 05 năm 2016
Đất nước về đâu anh làm sao biết được
Khi mỗi địa phương là một đầu tàu
Mỗi đầu tàu chạy một hướng khác nhau
Chắc đất nước mình xoay tít mù, tại chỗ.
cô giáo và học trò
PHẢN HỌA (hoạ phản đối)
 Những bài phản họa thơ Trần Thị Lam cũng rải rác đó đây. Nhìn chung, nghệ thuật phản họa non tay, ý tưởng ngụy biện, đôi khi tới mức ngớ ngẩn. Gọi đó là “cãi chày cãi cối “hoặc “trả treo” như một số bài dưới đây :
Gửi cô giáo Trần Thị Lam: Em hãy tin một ngày mai xán lạn !
thứ bảy, 30/04/2016, 22:55 (GMT+7)
Nếu đất nước bốn ngàn năm không chịu lớn
Thì bây giờ em chẳng thể gọi tên
Nếu dân tộc đớn hèn như em nghĩ
Thì còn đâu dải bờ cõi nối liền.
*
Em đã quên những bài ca bất tử
Cha ông ta đã bao lần chiến quân Nguyên
Em đã quên máu trào Điện Biên Phủ
Để Việt Nam trên thế giới có tên
Đất nước mình kỳ diệu phải không em !
Bốn ngàn năm, cha ông ta dựng nước,
Trong bom đạn, vẫn vươn lên phía trước,
Để hôm nay, trên bục giảng có em.
Gửi tới cô giáo Trần Thị Lam – Trường chuyên Hà Tĩnh:
Chẳng có gì là ngộ quá đâu em
Một dân tộc đứng dậy từ bùn đen
Vẫn rạng ngời trong phong ba bão tố…
Và cuộc sống quanh ta là ẩn số
Phan Khắc Nam – Đào Thu Hương
Một công nhân dầu khí phản hồi lại bài thơ của cô giáo:
ĐẤT NƯỚC MÌNH KHÔNG NGỘ QUÁ ĐÂU EM !
Em hỏi câu gì mà ngộ quá em ơi
Học lớp mấy rồi mà bảo dân tộc mình chưa lớn
Từ buổi hồng hoang đang còn bú mớm
Đã vươn mình đứng dậy viết hùng ca
Xin chú ý, anh công nhân “giai cấp tiền phong” làm thơ theo phương pháp “chém gió”. Anh phản hoạ theo giọng điệu quen quen, kiểu Tố Hữu thì phải.
Bạn đọc thử xem lập luận của thơ PHẢN HỌA có tương xứng với bài XƯỚNG không ?
Kết
 Cô Trần Thị Lam là cựu SV K41 của khoa Văn ĐHSP Hà Nội vừa gửi đi bài thơ chấn động người Việt. Tuy nhiên cầm quyền các cấp tạm thời “án binh bất động” không dám làm khó dễ cho cô… Điều này chứng tỏ sức mạnh vươn lên của nhân dân mỗi ngày gia tăng theo tiến độ phát triển lịch sử văn minh nhân loại.
Thơ hay và thơ dở, tùy ý bạn đọc lựa chọn và bày tỏ thái độ. Xướng và Họa là tinh thần tự do dân chủ mà lâu lắm rồi dân ta mới thấy, vốn có từ trước 1945, hồi chưa có “cách mạng”.
PHN
TB: trên trang Việt nam Thời Báo, có độc gia ghi phản hồi như sau:
Văn chương VN từ thơ cổ đến thơ mới không phải bài thơ hay nào cũng được họa. Bài thơ cô Lam hay về văn chương và ra đời đúng vào thời đất nước ta có một bộ phận không nhỏ suy thoái đạo đức lối sống. Nhiều bài họa hay! Tôi nhớ bài “Lá Diêu bông” của Hoàng Cầm rất hay nói về tình yêu, nhưng không ai họa về tình yêu cả, mà chỉ đến khi “CNXH” lộ diện là cái bánh vẽ thì Bùi Minh Quốc có bài họa “Lá diêu bông”. Cái hay trong bài họa của bác Bùi là hai câu kết:
“Vĩnh biệt nhé lá diêu bông huyễn tưởng
Em cầm che khuôn mặt bẻ bàng”.
Bác Bùi ví CNXH như cái lá “Diêu bông” khi “chị ba con em tìm thấy lá, Xòe tay phủ mặt chị không nhìn“. Họa như vậy là rất chỉnh.
Chuyên mục:
Comments on: "XƯỚNG VÀ HỌA – ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG ANH?" (3)
huycanh said:
gửi a Ngọc thân mến. Có 2 ý này muốn góp thêm.1, xét theo chiều lịch đại, có lẽ phải kể thêm bài thơ “tổ quốc bao giờ đẹp thế này chăng” được đưa vào sgk cho học sinh lớp 10/10 trước đây học. 2, về câu “sinh mạng con người…”, anh nói đúng là có đề cập đến những cái chết bất đắc kì tử. Nhưng theo tôi hiểu, cái hay của câu thơ này, là nó đã nhắc lại được câu “cái móng tay” của ông tướng P.A.M, và hơn nữa,sâu hơn, rộng hơn, nó đã nói được tính phổ biến về snh mạng nhân dân trong thể chế toàn trị này: dân đen chỉ là con rơm, cái kiến
– Hiện nay có rất nhiều bài phổ nhạc bài thơ cô Lam, tràn ngập trên mạng, mỗi người mỗi vẻ…Anh gõ trên FB tài khoản của tôi “Ngoc Phùng Hoai” sẽ thưởng thức nhiều bản nhạc hơn nữa. Đó là hiện tượng domino trong thơ và nhạc, không cần bận tâm câu này chữ nọ.
– Tất nhiên có thể kể “TỔ quốc bao giờ…” nhưng đó là bài nghiên cứu sâu, còn đây là bài báo thôi.
Thủ môn said:
Bác Ngọc bình thơ kiểu này thì thằng lú, thạc sĩ thơ T. H phải tấm tắc khen thầm, mà miệng thì chửi rủa. Còn nếu như cái bụng nó cũng chửi rủa thì nó đúng là lú thiệt chứ không phải biệt danh!

ĐẾM TIỀN

Ông ngồi giương kính đếm tiền Đồng tiền mỏng thế mà liền với xương Tiền này là khoản tiền lương Là tiền năm tháng chiến trường cho ta ...